Kiều Kiều Kiều nghe thế thì tròn mắt.
“Vậy là đã xử lý chuyện nha hoàn trèo lên giường cha rồi à? Aaa, nha hoàn kia thất bại rồi! Nương giờ thế nào rồi!”
“Khoan, Hoa Đại! Cái tên này hiếm gặp, kẻ này rất nguy hiểm!”
Kiều Trung Quốc nghe đến đó thầm giật mình, Kiều Thiên Kinh và Kiều Địa Nghĩa đang ngồi cũng âm thầm liếc nhau.
Chuyện trong nhà vốn do Kiều phu nhân xử lý, nhưng giờ bà lại đang ở cữ.
Kiều Trung Quốc cố ý chờ tan triều, để chuyện này kéo dài cả buổi sáng mới công khai xử lý.
Còn việc bế Kiều Kiều Kiều cũng do Kiều Trung Quốc có ý muốn thử một lần.
Nếu Kiều Kiều còn biết chuyện xấu gì trong phủ thì xử lý một lượt luôn.
Giờ đang lúc trời thu mát mẻ, thời tiết rất dễ chịu nhưng Kiều Kiều Kiều vẫn còn quá nhỏ, Kiều Trung Quốc cố ý dặn người hầu đóng cửa sổ, còn cho dời bình phong tới.
Kiều Kiều Kiều lục lại trí nhớ trong đầu, rốt cuộc cũng nhớ ra tin tức liên quan đến Hoa Đại.
“Chết thật, không thể giữ lại kẻ này! Cả nhà này không giữ lại ai được!”
“Hoa Đại vẫn luôn oán hận cha vì cái chết của con gái, hắn có một đứa con trai quét dọn trong viện của đại ca, lén thu gom rất nhiều giấy nháp của đại ca!”
“Muốn đổ tội thì sợ gì không có cớ! Sau này lúc đại ca bị vu oan, chính tên Hoa Đại đã đem mớ giấy nháp đó giao cho đối thủ một mất một còn của đại ca!”- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Kiều Thiên Kinh nghe vậy lập tức toát mồ hôi lạnh.
Hắn thích sáng tác thơ văn, hứng lên lại làm thơ viết văn.
Nhưng viết xong lại thấy không hài lòng thì sai người hầu trong viện đem đi đốt.
Không ngờ một thói quen nhỏ như vậy sau này lại trở thành đòn chí mạng!
Kiều Trung Quốc giờ lại thấy vô cùng may mắn, ông ôm Kiều Kiều Kiều vào lòng.
Sau đó ông trầm giọng nói: “Hoa Đại, ngươi tới đây trả lời.”
“Dạ…! Xin lão gia cứ hỏi.” Hoa Đại bên ngoài vô cùng hoảng sợ.
Kiều Trung Quốc cố tình trầm ngâm một lát mới hỏi: “Cả nhà các người ở Kiều phủ hơn ba mươi năm, trong nhà có mấy người, hầu hạ ở đâu?”
Kiều Kiều Kiều vừa nghe mắt đã sáng lên.
“Cha mình đúng là nhìn xa trông rộng! Đúng là nhìn rõ mọi chuyện từng chân tơ kẽ tóc.”
“Đúng rồi, phải điều tra cả nhà bọn họ, nhổ cỏ tận gốc, không được lưu tai họa ngầm!”
Kiều Trung Quốc nghe con gái khen ngợi không nhịn được mừng ra mặt.
Hì hì, áo bông nhỏ của cha, cha hái hết sao trên trời cho con cũng được!
Hoa Đại không dám giấu giếm, nơm nớp lo sợ khai rõ tình hình.
Không hỏi thì không biết, hỏi ra mới giật mình!
Hoa Đại và Cố thẩm đều là người hầu lâu năm trong phủ, hai vợ chồng họ một người làm việc tại tiền viện, một người hầu hạ ở hậu viện.
Nhiều năm nay bọn họ đã sắp xếp cho chị em dâu, chị ruột, cháu trai cháu gái vào làm việc trong phủ.
Hơn nữa, con trai lớn của họ đúng là hầu hạ ở Thanh Trúc viện của Kiều Thiên Kinh!
Kiều Trung Quốc nghe vậy lập tức sầm mặt.
Nếu không phải đang bận ôm Kiều Kiều Kiều trong lòng, với tính tình nóng nảy của Kiều Trung Quốc, ông đã đấm bàn nhảy dựng lên rồi.
Ông cố nén giận, hừ lạnh một tiếng: “Mấy năm nay ta đúng là có mắt như mù, hoá ra Kiều phủ này là của Hoa gia các ngươi!”
Hoa Đại nghe vậy sợ đến run chân, quỳ rạp xuống đất. (đọc truyện trên app giúp phát triển các team dịch TYT)
“Không dám! Lão gia! Bọn ta không dám!”
Lúc này quản sự các trong viện cũng có mặt, nghe vậy thì biết cả nhà Hoa Đại không giữ lại được.
Rõ ràng hôm nay xử tội công khai thế này là muốn cảnh tỉnh đám người hầu bọn họ.
Kiều Trung Quốc từ tốn đứng lên, tuy ông đã đến tuổi trung niên nhưng vẫn oai phong như trước, ông lạnh lùng nói:
“Lừa trên gạt dưới, đứng giữa kiếm tiền bỏ túi riêng, không biết dạy dỗ con cái, thiên vị người thân đúng là to gan!”
“Người đâu, đuổi cả nhà Hoa Đại khỏi Kiều phủ, không cho mang theo một đồng nào, một tờ giấy một cây bút cũng không được mang đi!”
“Còn nữa, tới nhà Hoa Đại lục soát xem chừng ấy năm có trộm cắp gì không, đem hết tất cả về đây để ta đích thân xem qua!”
Trong viện lập tức vang lên tiếng khóc lóc van xin, những người khác thì im như thóc không dám ngẩng đầu lên.
“Oa oa oa! Cái này gọi là ra tay như chớp, hành sự kín lẽ, ban ơn ra oai đủ cả! Xin cha nhận rắm cầu vồng của con!”
Kiều Trung Quốc: “....”
Con gái làm xấu à?
Ông còn cúi xuống ngửi thử.
Đâu có hôi, con gái mình thơm mà!
Sau chuyện sáng nay, ba cha con Kiều gia thật lòng khâm phục khả năng tiên đoán tương lai của Kiều Kiều Kiều.
Con bé mới sinh hai ngày mà biết cả chuyện con trai cả của Hoa Đại làm việc ở đây, đúng là thần kỳ!
Mà tin tức nàng tiết lộ hết sức quan trọng với Kiều Thiên Kinh.
Kiều Thiên Kinh giờ đang thầm thấy may mắn, lòng đầy yêu thương và cảm kích Kiều Kiều Kiều.
“Cha, con cũng muốn bế tiểu muội.”
Kiều Trung Quốc vốn không nỡ, nhưng nghĩ lại Kiều Kiều đã giúp con trai lớn một việc lớn như vậy nhưng thằng bé lại không biết gì, ôm muội muội một cái cũng phải.
Khi Kiều Thiên Kinh đón lấy Kiều Kiều Kiều, Kiều Kiều Kiều đúng lúc đang thầm nhủ.
“Anh mình cũng nên cưới vợ rồi, đồ đạc trong viện không ai coi sóc, tùy tiện ném cho người hầu sao được!”
“Phải có đại tẩu quản lý, kiềm chế huynh ấy!”
“Hì hì hì, mình đã tưởng tượng được cảnh dựa vào người đại tẩu xinh đẹp, mềm mại thơm tho!”
Kiều Thiên Kinh nghe được hai vai chợt run lên.
Hắn khó khăn lắm mới thuyết phục được cha nương hoãn chuyện cưới xin mấy năm!
May mà cha không nghe được tiếng lòng của Kiều Kiều.
Kiều Địa Nghĩa trêu chọc liếc nhìn Kiều Thiên Kinh, cười vui sướng khi thấy có người bị tai vạ.
Dù sao vẫn còn đại ca đứng trên nên hắn ta không cần vội!
Lúc này Kiều Trung Quốc đang đứng quay lưng với hai người mắt chợt sáng lên. Ý này rất hay!
Lần này cứ lấy chuyện nhà Hoa Đại đánh cắp giấy nháp của lão đại làm cớ để nó khỏi dám nói gì!
Đúng rồi, lão nhị cũng mười lăm tuổi rồi, cũng nên tính toán là vừa.
Hai người anh không biết mình bị tiểu muội gài bẫy còn cố gắng dỗ cho nàng vui vẻ.
Đúng lúc này ngoài cửa vang lên một giọng nói rụt rè.
“Thưa lão gia, lão gia và phu nhân nhà họ Mạnh đưa tiểu thư nhà họ tới cảm ơn.”
Kiều Kiều Kiều vốn đang mơ màng, vừa nghe đến hai chữ Mạnh gia thì lập tức giật mình tỉnh hẳn!
“Nữ chính! Nữ chính đến! Mình hồi hộp quá.”
Nữ chính?
Ba cha con thầm thắc mắc trong lòng.
“Giờ nữ chính mới mười tuổi, còn nam chính cũng mới mười ba tuổi, chắc còn đang giấu diếm tài năng, nhưng đã dần tích góp thế lực cho mình rồi.”
Ba cha con nghe đến đó thì lập tức hiểu ra, nữ chính này chắc là Mạnh Cốc Tuyết, vậy nam chính là ai?
“Tức quá! Lúc ấy đọc thấy bọn họ trừng trị kẻ xấu thì rất thỏa mãn nhưng giờ mình lại trở thành kẻ xấu, thật muốn đấm một cú cho bọn họ chết luôn!”
“Nếu không phải nữ chính dùng mớ kiến thức hiện đại giúp Tĩnh Vương, Kiều gia chúng ta đã không lần lượt bị Tĩnh Vương tính kế, cuối cùng cả nhà không được chết tử tế.”
Kiều Trung Quốc nghe vậy tức thì hoảng hốt, ông không ngờ kẻ thù sẽ lật đổ nhà họ Kiều giờ chỉ mới mười tuổi!
Vậy mà lão nhị còn cứu mạng nàng ta!
Còn Tĩnh Vương?
Các hoàng tử của Thánh Thượng ngoài Thái Tử, những người còn lại vẫn chưa được phong vương mà.
Khoan, mười ba tuổi!
Chẳng phải là nhị hoàng tử hiện giờ sao!