Ma cà rồng là giống loài sống lại từ cái chết, cho nên tất cả bọn họ, cho dù làm cái gì đều mang theo tính hủy diệt .
Từ khi bọn họ đạt được đỉnh cao về diện mạo đến khi cơn khao khát của bọn họ với máu tươi đến cực hạn, cuối cùng chính là tình yêu nóng bỏng hơn ngọn lửa có thể đốt bản thân của bọn họ, tất cả đều có tính hủy diệt.
Điều này, từ lần đầu tiên Caius nhìn thấy Catherine Windsor chuyển biến thành công, hắn đã hiểu.
-- -- --
Thời điểm Caius bị chuyển biến thành ma cà rồng, hắn đã phát hiện hắn phải bỏ ra cái giá gì, cũng hiểu năm lực của bản thân.
Mà trước đó, hắn luôn dễ dàng nổi giận suốt mười năm, thứ sau này là tính cách chính của hắn trong ba ngàn năm sau -- tùy thời tùy chỗ phát giận, vui buồn thất thường.
Có đôi khi Aro cảm thấy, nếu như không phải bởi vì thời gian Caius suy sụp tinh thần quá dài, ông có lẽ còn có cơ hội gặp lại cậu em trai tuy ác miệng giảo hoạt nhưng vẫn còn tính là bình dị gần gũi kia .
Đáng tiếc, thời gian Caius chờ đợi quá lâu, thời gian Catherine xuất hiện lại quá muộn.
Hắn, Caius, một trong những người sáng tạo Volturi, ngoại trừ thị giác và thính giác, những cảm giác còn lại hoàn toàn không còn.
Nọc độc ban cho hắn một cơ thể không thể phá vỡ, tuổi thọ vĩnh viễn bất tử và vẻ ngoài cho dù trong đám ma cà rồng cũng cực kỳ loá mắt, nhưng lại cướp đi tất cả cảm nhận của hắn.
Điều này làm Caius không có cách nào chịu đựng được. Bởi vì hắn không thể cảm nhận thấy bất kỳ vật gì, không có sự phân chia giữa nóng và lạnh, không có sự khác biệt giữa cứng mềm, không có sự khác biệt của dễ chịu hay không, thậm chí ngay cả cảm giác đau cũng không có, lại càng không cần phải nói những cảm giác tinh tế tỉ mỉ khác.
Giống như hắn cũng không ngửi được bất cứ diều gì, cho dù là hương vị của máu đối với hắn mà nói cũng không có ý nghĩa .
Hắn vốn dĩ phải là người đầu tiên có được tư chất tốt nhất trở thành một ma cà rồng theo chủ nghĩa ăn chay, đáng tiếc rằng sự tra tấn này lại biến hắn trở thành sát thủ làm con người sợ hãi.
Sau khi phát hiện chính mình đã mất đi năng lực cảm nhận về thế giới này, Caius bắt đầu trở nên cuồng loạn.
Đi theo sự thay đổi của cơ thể, còn có cách nhìn của hắn với thế giới này.
Nếu như Aro nhớ không sai, Caius đại khái là ma cà rồng đầu tiên trong ba người bọn họ nhanh chóng thích ứng với việc hút máu người, hơn nữa còn là người ghi chép sự kiện của Volturi.
Sau khi mất đi tri giác, toàn bộ thế giới đối với Caius mà nói tựa như một bộ phim dài vĩnh viễn không kết thúc. Người xem sẽ không thương cảm với nhân vật trong phim quá lâu, mà Caius nhất định kẻ vô tình nhất.
Sức hấp dẫn của máu đối với ma cà rồng tựa như con rắn dụ dỗ Eva, mặc dù sức hấp dẫn này ở trên người Caius đã giảm bớt đi nhiều, nhưng lại trở thành nơi duy nhất hắn có thể cảm giác được thế giới này.
Hắn gần như bệnh hoạn mê luyến hương vị máu, chất lỏng màu đỏ tươi kia có thể sinh ra một chút kích thích vô cùng yếu ớt cho hắn, chất lỏng cứu mạng nếu mất đi sẽ lập tức suy kiệt chết héo khô.
Hắn yêu thích cảm giác máu tươi từ bên trong cơ thể người phun ra ngoài rơi xuống tay hắn, ấm áp như ngôi sao rơi xuống thoáng qua rồi biến mất.
Vẻn vẹn trong một cái chớp mắt cũng đủ!
Caius giống như bệnh nhân không có cách nào cứu chữa được, dùng những cảnh giết chóc vĩnh viễn không kết thúc bổ khuyết vào thứ đã chết lặng. Hắn giống như phạm nhân bị đưa lên đài hành hình, tuyệt vọng giãy dụa, mặc kệ dùng phương pháp gì.
Đáng tiếc thời gian trận hành hình này cũng dài giống như tính mạng của hắn.
Thành lập Volturi đối với Caius mà nói, ngoại trừ có thể giúp hắn tìm kiếm tốt hơn, có thể nhanh chóng giết người, ngoài ra không còn có ý nghĩa gì.
Hắn chắc chắn là kẻ có tính tình bất định yêu thích việc giết chóc và tra tấn con mồi nhất Volturi hay còn nói là toàn bộ huyết tộc. Hắn thích tra tấn người khác, dù trên cơ thể hay tâm lý. Bởi vì khi con người kêu khóc thảm thiết hay chửi rủa, lúc đó hắn sẽ có cảm giác bản thân còn sống.
Nếu như không như vậy, Caius cảm thấy hắn giống như một xác chết thật sự hoặc giống như tên Marcus kia.
Người kia bởi vì đã mất đi bạn đời giống như mất đi toàn bộ thế giới và khả năng sinh tồn. Caius cười lạnh, loại đồ vật có tên là bạn đời kia hắn đã sớm không còn tin tưởng, trừ khi cô ta có thể đỏ như máu tươi.
Caius cảm thấy có lẽ lần sau hắn có thể thử một chút kiên nhẫn đem da con mồi lột xuống trước, quá trình kia nhất định tuyệt vời không thể tả!
Máu đỏ tươi cùng tiếng người gào thảm thiết.
Tại thế giới ma cà rồng, có một quy định duy nhất từ Volturi, không phép để con người phát hiện thân phận của bọn họ, người vi phạm, sẽ chết.
Nhưng ở trong Volturi, còn có một luật bất thành văn, không được chạm vào Caius, kết cục tham khảo bên trên.
Đây là luật được tạo ra để bảo vệ những ma cà rồng mới, bởi vì ngoài việc Caius cực kỳ chán ghét tiếp xúc cơ thể, năng lực của hắn là bắn ngược.
Như một cái lò xo có sức thừa nhận vô cùng lớn, bắn ngược tất cả công kích lên người hắn thông qua tâm lý.
Người đầu tiên biết là Aro, bởi vì lúc chạm vào Caius khi còn chưa quá phản cảm. Kết quả ông chỉ đọc được suy nghĩ của bản thân, biểu cảm lúc đó của ông như nhìn thấy quỷ.
Ma cà rồng ban đầu có năng lực không nhiều, năng lực đến từ tâm lý càng ít, huống chi bây giờ Volturi hầu như không cần từ mình động thủ. Vậy nên, bên ngoài tồn tại truyền thuyết rằng Caius không có năng lực gì nhưng lại âm ngoan đến mức có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào.
Thời gian ba ngàn năm qua, Caius u ám cuồng bạo ba ngàn năm, hắn thờ ơ lạnh nhạt nhìn những cảnh phim cũng đã ba ngàn năm.
Phá vỡ cuộc tra tấn bất diệt này như ánh rạng đông xuất hiện tại sáu năm trước, một cô gái bên cạnh một kẻ gọi là Leonardo Landen.
Ngày đó là Lễ thánh Marcus, Caius xuất phát ra khỏi Volterra đi săn cùng Aro. Trên quảng trường, hết năm này đến năm nọ đều là những hoạt động bắt chước giống ma cà rồng ngu xuẩn, hiện tại ngay cả lực hấp dẫn để Caius cười lạnh cũng không có.
Bởi vì hình như hắn ngửi thấy một mùi thơm gì đó, vô cùng vô cùng yếu ớt.
Caius cũng không hề để ý, đại khái là đoàn biểu diễn hoạt động nào đó vì muốn đạt tới hiệu quả chân thật mà sử dụng máu động vật, điều là cũng không có gì lạ. Dù sao, ngoại trừ máu, Caius cũng ngửi không thấy cũng không cảm giác thấy bất kỳ thứ gì.
Thế nhưng, đến cùng là hương vị máu gì có thể dưới tình huống không thấy còn có thể kích thích đến khứu giác hắn?
Caius hững hờ nhìn trái phải, ý đồ tìm tới nơi phát ra mùi hương yếu ớt kia.
"Đã lâu không gặp, Leonardo, ngươi còn khỏe chứ?" Giọng nói của Aro lôi lại lực chú ý của Caius. Caius lườm ma cà rồng lai trước mắt, không lên tiếng, cũng lười khách sáo với hắn ta.
Loại sĩ diện này chưa bao giờ trở thành phạm vi cân nhắc của Caius, đó là thứ Aro yêu thích. Như Caius điên cuồng mê luyến máu tươi, Aro cũng cuồng nhiệt đam mê với quyền lực như trúng độc.
Tuy nhiên rất nhanh hắn đã phát hiện, mùi hương yếu ớt kia đến từ cô gái khoảng mười mấy tuổi bên người Leonardo.
Caius sửng sốt một chút, bắt đầu dò xét cô.
Khuôn mặt thiếu nữ bị mặt nạ che khuất hơn phân nửa, chỉ chừa lại một đôi mắt như mèo và chiếc cằm tinh xảo ở bên ngoài, vóc dáng không cao lắm nhưng cân xứng, ném vào trong đám người cũng không làm người khác chú ý. Nhưng mùi hương yếu ớt thỉnh thoảng lại truyền ra trên người cô lại làm Caius không dời chú ý được.
Hắn muốn tới gần, nghe thật rõ mùi hương kia phát ra có phải bởi vì máu hay không, cô gái lại quá sợ hãi co rúm người, bị Leonardo dùng áo choàng bao lại, ngay cả mùi hương cũng bị quấn bên trong cái áo choàng màu đen kia .
Caius nhíu mày, nọc độc bên trong miệng do mất đi mùi hương an ủi yếu ớt kia bắt đầu tùy ý tràn lan. Hắn muốn đi săn, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm thiếu nữ kia.
Lúc đi săn, Caius giết hai người liên tục. Hương vị máu tách ra ảnh hưởng từ cô gái kia mang tới, hắn không suy nghĩ thêm về đôi mắt màu lam của Catherine nữa, chuyên chú tra tấn con mồi trước mặt.
Con mồi kêu la thống khổ sợ hãi đến cực hạn dễ dàng làm tinh thần và thể xác Caius vui vẻ, hắn yêu thích loại cảm giác này, cảm giác duy nhất mà sinh mệnh hắn có thể cảm nhận được.
Caius biết, điều này sẽ tiếp tục kéo dài vĩnh viễn không kết thúc. Mà hắn sẽ chỉ càng ngày càng lún sâu ở bên trong cảm giác khoái cảm này, không ai có thể cứu vớt hắn, mà hắn cũng không cần người đến cứu vớt.
...
Cân bằng bị đánh vỡ vào sáu năm sau, nhưng người đánh vỡ sự cân bằng cũng không thay đổi, vẫn như cũ là cô ấy, Catherine Windsor.
Toàn thân cô đầy máu tươi, còn có hương vị nọc độc nồng đậm. Caius dường như có thể ngửi đến mùi của nọc độc và máu điên cuồng ăn mòn, nghe được tiếng trái tim cô gần như cực hạn nảy lên, còn có thanh âm thở dốc đau đớn.
Caius căn bản không có do dự, một tay nắm lấy cô từ dưới đất lên, tham lam ngửi lấy hương vị mặc dù đang chảy ra ngoài nhưng vẫn như cũ không quá nồng đậm, vẫn là mùi hương của máu duy nhất hắn có thể cảm nhận được. Sau đó hắn bỗng phát hiện, hương vị máu của món đồ ngọt này nồng đậm hơn nhiều so với những kẻ khác.
Thật sự là món đồ ngọt đặc biệt, Caius nghe thấy chính mình nhẹ nhàng nói. Tay của hắn bóp lấy cô, giống như bóp lấy một món bảo vật dễ dàng vỡ vụn. Hắn dừng lại tại chỗ, không hiểu taị sao tay lại không nguyện ý buông ra, đồ vật mất đi ở đầu ngón tay từ hơn ba ngàn năm trước đang dần thức tỉnh.
Caius bỗng nhiên nghĩ muốn chạm đến làn da của cô, thăm dò nhiệt độ ấm áp dưới da cô, cực kỳ muốn!
"Caius, em trai thân ái của ta, em có thể hỗ trợ đưa vị tiểu thư được Leonardo mang tới này đến phòng tối chứ, được không ?”
Âm thanh đáng chết của Aro vang lên, sắc mặt Caius không thay đổi quay đầu, ném món đồ ngọt trong tay xuống. Hắn hận ý cười không thể hiểu được trên mặt Aro, mỗi lần hắn tự an ủi mình nhất định sẽ có một người có thể giải trừ nguyền rủa của hắn, trở thành giải dược độc nhất của hắn, thế giới đáng từ bỏ này sẽ ban cho hắn món quà duy nhất, ông ta sẽ thể hiện như vậy.
Caius ghê tởm cái truyền thuyết kia, cũng chán ghét nụ cười này của Aro.
Catherine bị ném phòng tối ba ngày, Caius không một lần đến xem. Thẳng đến khi Jane đến báo cáo món đồ ngọt kia đã chạy mất.
Volturi chưa bao giờ có quá nhiều đào phạm, tất cả người phá hư quy tắc đều phải chết!
Caius cười lạnh, chỉ mong cô ta sẽ có năng lực đủ để Volturi giữ cô ta lại, nếu không hắn nhất định sẽ tự tay bẻ gãy đầu cô ta, xé nát tứ tri cô, làm mùi hương trên người cô ta phát ra. Thậm chí hắn đang nghĩ, dùng thân thể cô gái này nhóm lửa có thể càng thêm diễm lệ càng thêm ấm áp hay không?
Hắn tưởng tượng lấy dáng vẻ Catherine kêu thảm rồi tử vong, hắn đang cười.
...
Rốt cụộc, Demetri tìm được tung tích Catherine. Caius so sánh một chút cô với đào phạm trong quá khứ, biểu hiện của Catherine cũng không đáng được nhớ kỹ.
Nắp cống thoát nước dưới chân động đậy, Catherine từ cống thoát nước chui ra. Caius rõ ràng nhìn thấy cơ thể của cô cứng ngắc lại, phản ứng của tất cả con mồi giống tất cả, rất vô vị.
Nhưng tất cả đều kết thúc vào khoảng khắc Catherine cắn nát bờ môi của cô.
Caius nhìn thấy chất lỏng quỷ quyệt kia trượt xuống dọc theo chiếc cằm bóng loáng duyên dáng của đối phương, thế giới của hắn như lập tức sụp đổ.
Hủy diệt và xây dựng tồn tại nhờ nương tựa vào nhau, mà Catherine tựa như người tạo dựng, dễ dàng lập tức phá hủy phòng tuyến của Caius, bắt đầu từ mùi hương.
Không giống với hương vị yếu ớt của máu, đó là một loại hương vị vô cùng rõ ràng vô cùng tươi mới, kích thích khứu giác Caius, sau đó tùy ý thành một mồi lửa, thiêu huỷ ý thức và tư duy của hắn.
Hắn ngây ngốc hỏi Demetri: "Demis, ngươi ngửi thấy không?"
Ngươi có ngửi thấy được mùi hương đó không? Loại hương vị gần như cực kỳ cường thế tùy ý khôi phục lại tất cả các giác quan mà hắn đã bị cướp đi.
Demetri nói cái gì Caius không nhớ rõ, chính mình lại nói cái gì hắn cũng không nhớ rõ.
Hắn dùng ngón tay đem chất lỏng vốn nên dâng trào trong thân thể Catherine kia nhẹ nhàng lau đi, đưa tới bên trong miệng. Ngoài mùi vị của máu, mùi hương duy nhất hắn có thể cảm nhận được, còn có một thứ khác.
Giác quan bị cướp đi trong suốt ba ngàn năm, hiện tại ở chỗ Catherine, một lần nữa khôi phục .
Hắn gần như điên cuồng, không chịu tin tưởng đây là sự thật, tuy nhiên xúc giác vô cùng rõ ràng trong tay kia lại điên cuồng kích thích nhắc nhở hắn đây là sự thật, không phải ảo giác.
Nọc độc không bị khống chế bắt đầu tàn phá ở bên trong miệng Caius, mỗi một dây thần kinh đều đang kêu gào cảm giác vô cùng trân quý mất đi mà tìm lại được này.
Thân thể hắn hưng phấn đến phát run, ngột ngạt chết lặng tích lũy suốt ba ngàn năm dài đằng đẵng giống như lập tức bạo phát phá hủy tinh thần Caius. Hắn không thể tin được hắn có thể chịu đựng lâu như vậy, mà giải dược duy nhất chính là tân sinh còn đang run rẩy trong tay hắn, đây là cảm giác bao nhiêu máu tươi cũng không chiếm được, nhưng em lại có thể!
Catherine Windsor, Catherine Windsor của hắn!
Lực lượng cường đại của ma cà rồng tân sinh giúp Catherine tránh thoát khỏi gông cùm xiềng xích của Caius, cô bỏ trốn, đi theo đó tất cả giác quan vừa mới khôi phục của hắn đều biến mất, hắn lần nữa trở thành giống như xác sống không cảm nhận được bất kỳ thứ gì.
Cảm giác vừa mới tìm lại một lần nữa mất đi làm cho Caius không thể thừa nhận được, bạn có thể từ trong tay một tên nghiện lấy ma túy ra khỏi hắn ta sao?
Hắn tức giận gầm lên tiếng, trong mắt là bóng lưng Catherine lảo đảo nghiêng ngã chạy trốn.
Cô mang theo tất cả cảm giác của hắn, cô mang theo con đường duy nhất hắn có thể cảm nhận thế giới này !
Catherine dễ dàng bị Caius hoàn toàn mất khống chế bắt lấy, cảm giác sống động rõ rệt kia lần nữa về tới người hắn, hắn không cần tiếp tục chịu đựng cảm giác như xác chết kia nữa.
Hắn đau khổ ba ngàn năm, một mực dùng máu tươi chồng chất để duy trì các giác quan bị phế bỏ.
Caius chui đầu vào cổ cô, tùy ý hít lấy mùi hương cô, hương vị duy nhất có thể phục sinh giác quan hắn, trầm mê giống như trúng độc.
Cho đến khi Catherine thét chói tai công kích hắn, Caius mới tức giận ngẩng đầu, ý thức được cô là tân sinh nguy hiểm, nguy hiểm đến mức lúc nào cũng có thể sẽ biến mất từ bên cạnh hắn.
Hắn tuyệt không cho phép sự tình này xảy ra, mặc kệ dùng phương pháp gì, Catherine buộc phải ở lại bên cạnh hắn.
"Không sao."
Caius nghe được mình nói như vậy.
"Ta sẽ hoàn thành việc hắn ta chưa hoàn thành."
Hắn cười, nụ cười vô cùng tà nịnh.
Hắn cắn lên cổ Catherine, máu em lưu lại còn ngon miệng hơn dự đoán của hắn, làm hắn muốn ngừng cũng không được. Hắn không ngừng nuốt, nọc độc trong thân thể hắn theo tâm tình sôi trào nóng bỏng .
Tất cả đều giống Caius dự đoán, hắn bắt lấy Catherine.
Cô đang chết thảm, hắn đang cười.
...
Lần thứ nhất nhìn thấy em ta đã biết ta muốn hủy hoại em.
Ta muốn đem em cầm tù trong bóng đêm, ta muốn để em cả đời còn lại chỉ có thể cùng với ta.
Dục vọng kêu gào âm ỉ từ sau bên trong như vậy, mới gọi là yêu chăng.
Những cái gọi là bởi vì yêu em nhưng mà nếu em dám từ bỏ, nếu em rời khỏi ta, ta cảnh cáo sẽ lần nữa bắt được em.
Ta chính là muốn chiếm hữu em cả một đời.
Ngay cả ánh nắng bao phủ ở trên thân thể em, cũng khiến ta ghen ghét.
-- Caius Volturi