Khi cánh cửa phòng bệnh mở ra. Tô Diệp nhìn thấy bên trong có một vật ô nhiễm già nua đang vuốt ve một tấm ảnh gia đình. Bàn tay với móng vuốt khổng lồ của ông ấy đặt lên tấm ảnh, gần như che phủ hoàn toàn bức ảnh. Tô Diệp nhỏ tuổi nên mắt sáng, khó khăn lắm mới nhận ra đó là một tấm ảnh gia đình của con người.
Ông vật ô nhiễm này… đang nhớ gia đình của mình sao?
Tô Diệp nghĩ.
“Thầy Vân, đây là cậu bé tên Tiểu Diệp Thụ ở phòng bệnh bên cạnh. Cậu ấy muốn cảm ơn thầy về hộp bánh bơ.” Binh sĩ vật ô nhiễm lên tiếng, chủ động giới thiệu Tô Diệp.
Vật ô nhiễm được gọi là thầy Vân quay đầu lại, vô thức ôm chặt tấm ảnh vào lòng, như thể sợ bị cướp mất. Sau đó ông ấy dùng ánh mắt sắc bén như đang dò xét nhìn về phía Tô Diệp.
Khi phát hiện chỉ là một bé con trắng trẻo, sự cảnh giác của ông ấy giảm đi rất nhiều.
“Con chào ông Vân ạ, con tên là Tiểu Diệp. Con ở phòng bệnh bên cạnh, cảm ơn ông về hộp bánh bơ ạ.” Bé con với đôi tai mèo mềm mại nghiêm túc giới thiệu bản thân, đôi mắt sáng lấp lánh như viên ngọc quý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT