Tiểu Thụ Diệp muốn lén chạy vào phòng bệnh để tìm cách chữa bệnh cho ông Vân nhưng lại thất bại nên cậu chỉ có thể cúi đầu ủ rũ, đuôi cụp xuống trở về phòng bệnh của mình.
Lúc này, Nhím Vạn Kim đã cắt xong đĩa trái cây và đặt trên bàn. Yến Mị cũng đã bóc sẵn bảy tám quả nho tím mọng nước, chỉ đợi Tiểu Thụ Diệp trở về ăn.
Nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng ngoài cửa phòng bệnh, ánh mắt một vật ô nhiễm và một đứa nhỏ đều sáng rực, chuẩn bị đưa tay chuẩn bị đón Tiểu Thụ Diệp vào ăn cơm. Tuy nhiên, khi nhìn thấy đôi tai mèo cụp xuống, cái đuôi kéo lê trên đất của mèo con bước vào phòng, Nhím Vạn Kim và Yến Mị đều cau mày.
Theo bản năng, cả hai nghĩ, ai đã bắt nạt Tiểu Thụ Diệp?
Thật sự không coi họ ra gì sao?
“Tiểu Thụ Diệp, sao thế? Bên ngoài có ai bắt nạt con à?” Nhím Vạn Kim không phải là vật ô nhiễm có tính khí tốt, nếu thật sự bị vật ô nhiễm khác bắt nạt, ông ấy cũng không phải là loại dễ đối phó. Ông ấy lập tức muốn ra ngoài để đòi công bằng cho bé con.
Thấy chú Kim tức giận, đôi mắt đen thẫm của Yến Mị cũng nhìn chằm chằm vào Tiểu Thụ Diệp, lặng lẽ hỏi han.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT