Nguyên Chanh cuối cùng đã tìm thấy một bãi (?) ma vật mà cô đã ấp ra, nó nằm ở góc tường trong căn nhà gỗ.

Khi nhấn vào đám "bùn" có màu giống hệt với đất, đám bùn bắt đầu cử động, từ từ gom lại thành một sinh vật nhỏ như thạch trái cây, còn hơi đáng yêu nữa.

Nguyên Chanh: "Trông giống hệt con thạch trong đoạn mở đầu, chỉ khác màu thôi."

Sau khi chọn vào đám bùn thạch, Nguyên Chanh nghĩ rằng mình sẽ nhìn thấy tên của sinh vật, nhưng không, chỉ có ba tùy chọn: "Thả tự do, Khám phá, Ký khế ước", trong đó tùy chọn "Khám phá" đang bị khóa, không thể chọn.

Nguyên Chanh: "Không có tùy chọn bán à?"

Cô chỉ muốn kiếm tiền thôi mà.

Đột nhiên cô nhớ ra rằng nhiệm vụ "Ấp một quả trứng ma vật" của tân thủ đã hoàn thành và hình như có một nhiệm vụ mới. Nguyên Chanh tạm thời bỏ qua con thạch nhỏ mà chuyển sang kiểm tra bảng nhiệm vụ.

Đúng như dự đoán, nhiệm vụ mới là: Thả tự do một sinh vật ma vật.

Nguyên Chanh: “…”

Nghèo như cô, thà thả cô ra còn hơn.

Tuy nhiên, phần thưởng của nhiệm vụ này lại cao hơn cả hai nhiệm vụ trước, ngoài phần thưởng cố định là mười đồng vàng và một quả trứng ma vật ra, còn có thêm một Viên Đá Sinh Mệnh.

Nguyên Chanh vẫn nhớ Viên Đá Sinh Mệnh là nguyên liệu để xây tổ ấp trứng đơn sơ. Nếu cô có thể gom đủ mười cây Tinh Tinh Thảo nữa thì cô sẽ có thể xây thêm một tổ ấp.

Rõ ràng, chiến lược của trò chơi này là khuyến khích người chơi xây càng nhiều tổ ấp càng tốt, sau đó liên tục ấp trứng.

Nhưng làm sao để kiếm tiền nhỉ? Chỉ dựa vào nhiệm vụ thôi sao? Như vậy thì không vui chút nào, phần thưởng tiền từ các nhiệm vụ quá ít, cả hai nhiệm vụ trước đều chỉ thưởng mười đồng vàng. Cửa hàng vẫn chưa mở, không rõ giá trị của số vàng này thế nào. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -

Nhìn các game khác, số lượng tiền trong game thường lên đến hàng triệu, còn đây chỉ có mười đồng vàng... Nhìn là thấy nghèo rồi, trò này thật keo kiệt.

Nguyên Chanh chưa chơi nhiều game, nếu không cô sẽ phát hiện trò chơi này đầy "lỗi". Ví dụ, nhân vật của cô từ đầu đến cuối không có hiển thị cấp độ, cũng không có hệ thống thăng cấp nào cả.

Thêm vào đó, trong các game nuôi thú thông thường, thú cưng thường có bảng thuộc tính riêng, nhưng "thạch bùn nhỏ" của cô thì không.

Dù vậy, cách chơi đơn giản như này lại rất hợp với Nguyên Chanh, vì hệ thống phức tạp thường đòi hỏi nhiều thời gian chơi hơn, mà cô thì không có thời gian. Nếu trò chơi này phức tạp, có lẽ cô đã bỏ nó từ lâu rồi.

Mặc dù hơi tiếc rẻ, nhưng cô không thể bỏ qua nhiệm vụ tân thủ được. Nếu bị kẹt lại ở một nhiệm vụ, các nhiệm vụ sau sẽ không xuất hiện.

Nguyên Chanh đành thả tự do cho con thạch nhỏ của mình. Sau khi xác nhận thả, một khung thông báo hiện lên:

Chúc mừng Khế Ước Giả Nhân Hậu đã nhận được mười hai đồng vàng (Có muốn tắt thông báo này không: Có/Không)

Thì ra thả sinh vật cũng được tiền!

Nói sớm có phải là đã vui rồi không!

Nguyên Chanh lập tức thấy vui vẻ hẳn lên. Sau khi hoàn thành hai nhiệm vụ trước, phần thưởng đã được chuyển vào ba lô của cô.

Đây cũng là một điểm phiền phức của trò chơi này, ai lại để vàng chiếm một ô trong ba lô chứ!

Nhưng thế này cũng có cái hay, số vàng trong ba lô sẽ được hiển thị thành từng đống nhỏ. Khi số lượng vàng tăng lên, đống nhỏ biến thành đống lớn hơn. Mặc dù chỉ là ảo ảnh, nhưng nhìn đống vàng chất đống vẫn sướng hơn là chỉ nhìn một con số.

Hơn nữa, vàng có thể xếp chồng lên nhau trong cùng một ô, nhưng một ô chứa được bao nhiêu thì cô chưa rõ. Hiện tại, Nguyên Chanh đã tích lũy được ba mươi hai đồng vàng — phần thưởng của nhiệm vụ vừa rồi vẫn chưa nhận vì ba lô đã đầy.

Điều này cũng khá là phiền phức, nhưng may mắn là nhiệm vụ mới sẽ tiếp tục xuất hiện sau khi hoàn thành nhiệm vụ cũ, không làm gián đoạn quá trình thực hiện nhiệm vụ tân thủ. Cô tạm thời không nhận phần thưởng vì hiện tại cô còn nhiều trứng, thiếu Tinh Tinh Thảo, nhận thêm Viên Đá Sinh Mệnh cũng không giúp ích được gì.

Nguyên Chanh đặt thêm một quả trứng vào tổ ấp để trống một ô trong ba lô rồi mới mở bảng nhiệm vụ. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Cô ngạc nhiên khi thấy lần này xuất hiện hai nhiệm vụ mới cùng lúc. Một nhiệm vụ yêu cầu ký khế ước với một sinh vật ma vật, còn nhiệm vụ kia yêu cầu xây thêm ba tổ ấp trứng.

Phần thưởng của nhiệm vụ đầu tiên, ngoài một quả trứng và mười đồng vàng như thường lệ, còn có thêm một phần thưởng khác: Mở khóa nhà kho.

Nhà kho!

Thì ra còn có nhà kho!

Cái ba lô chật cứng của cô cuối cùng cũng có hy vọng rồi!

Về phần nhiệm vụ thứ hai, Nguyên Chanh liếc nhìn qua rồi bỏ qua. Cái tổ ấp thứ hai còn chưa có, huống chi là cái thứ ba.

Nhưng để hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên, cô cần một sinh vật ma vật để ký khế ước. Nguyên Chanh nhìn quả trứng còn hơn năm mươi phút nữa mới nở trong tổ ấp, đành lặng lẽ thoát game.

Toàn bộ thao tác vừa rồi chỉ tốn vài phút, nửa tô thạch trộn còn lại của cô... vẫn còn lạnh.

Nguyên Chanh nhanh chóng ăn hết chỗ thạch trộn còn lại, rửa bát xong thì nhận được cuộc gọi từ cô lớn, bảo rằng sáng mai sẽ mang đồ sang cho cô, và hẹn khoảng bảy giờ rưỡi.

Nguyên Chanh vội vàng từ chối, vì từ nhà cô lớn đến đây mất một tiếng, mà sáng sớm mang đồ sang cho cô thì cô lớn phải dậy từ sáu giờ. Chưa kể là còn phải chuyển xe buýt nữa.

"Không phiền đâu!"

Giọng cô lớn đầy sức sống, còn hơi tự hào: “Sáng mai Úy Lâm chở cô qua, đi xe, thời gian này không kẹt xe nên nhanh lắm.”

Nguyên Chanh ngạc nhiên: "Anh Úy Lâm mua xe rồi ạ?"

Yên Úy Lâm là anh họ của Nguyên Chanh, con trai lớn của cô lớn, hiện đang học cao học.

Nhà họ Nghiêm còn có một cô con gái tên là Nghiêm Xảo Lâm, nhỏ hơn Nguyên Chanh vài tháng. Khi đăng ký lớp một, nhà trường yêu cầu học sinh phải đủ bảy tuổi, vì vậy Nghiêm Xảo Lâm nhỏ hơn Nguyên Chanh hơn hai tháng nên không đủ điều kiện và phải học chậm một năm, giờ vẫn đang phải vật lộn với đống bài tập.

Ba năm trước, khi gia đình Nguyên Chanh gặp chuyện, cô lớn đã đón cô về nhà. Nguyên Chanh ở chung phòng với em họ Kiều Lâm.

"Không có đâu, nhà cô đâu có tiền mua xe, là xe của thầy nó, cho nó mượn thôi, mai phải trả xe rồi."

Nghe vậy, Nguyên Chanh càng thấy áy náy hơn, anh họ cô vừa mới về nhà nghỉ ngơi trong kỳ nghỉ ngắn ngủi, thế mà sáng sớm đã phải đưa đồ cho cô rồi.

Nhưng cô lớn luôn có cách khiến Nguyên Chanh không thể từ chối, bà chỉ nói vài câu là đã dàn xếp xong chuyện này.

Sau đó, cô lớn hỏi thăm thêm về tình hình mấy ngày gần đây của cô, hỏi cô ăn uống thế nào, công việc ra sao, có gặp khó khăn gì không.

Nguyên Chanh trả lời từng câu một: "Tốt cả ạ, sếp tốt, đồng nghiệp cũng tốt, công việc không vất vả, không thiếu tiền."

Khi cô cúp máy thì đã hơn nửa tiếng trôi qua. Tiện tay, cô đi giặt luôn đống quần áo vừa thay, khi mọi việc đã xong xuôi thì Nguyên Chanh mới nhớ ra quả trứng của mình.

Cô mở điện thoại lên, vừa kịp lúc còn vài giây nữa là xong. Lần này, Nguyên Chanh tận mắt nhìn thấy vỏ trứng nứt ra rồi một con thạch nhỏ màu xanh nhảy ra.

Nguyên Chanh rất hài lòng, con thạch màu xanh này trông dễ thương hơn con bùn nhỏ được cô thả tự do nhiều.

Cô ký khế ước với con thạch xanh, trang đầu tiên trong Quyển Sách Khế Ước đã được sáng lên. Nguyên Chanh ngạc nhiên phát hiện ra rằng, sau khi ký khế ước với con thạch xanh, cô có thể thu nó vào Quyển Sách Khế Ước.

Cô thử thu lại, hình ảnh con thạch vốn chỉ là tranh vẽ trên trang sách giờ đã trở thành ảnh động, nó nhảy nhót tưng bừng qua lại.

Đáng yêu thật đấy.

Nhiệm vụ ký khế ước hoàn thành, Nguyên Chanh nhận thưởng. May mà cô đã dọn trống một ô trong ba lô nên phần thưởng là trứng cũng có chỗ chứa, còn vàng thì lại tiếp tục được cộng dồn.

Sau khi nhận thưởng thành công, nhà kho được mở khóa, biểu tượng ngôi nhà màu xám cuối cùng cũng sáng lên.

Thì ra đây là nhà kho!

Nguyên Chanh vẫn thắc mắc: Không có cửa hàng sao? Cô đã tìm rất kỹ, thậm chí game này còn chẳng có chỗ nào để nạp tiền cả.

Nhưng trong game chắc chắn phải có cửa hàng chứ, nếu không thì cô sẽ tiêu số vàng này như thế nào đây?

Tạm gác nhiệm vụ mới, Nguyên Chanh mở nhà kho ra xem. Nhà kho có thể mở từ biểu tượng trên giao diện chính, hoặc đi vào trực tiếp từ cửa nhà. Sau khi nhà kho được mở khóa, bên ngoài ngôi nhà của cô xuất hiện thêm một căn nhà nhỏ nữa. Bên trong nhà kho trống trơn.

Nguyên Chanh chuyển hết trứng trong ba lô vào nhà kho, bây giờ trong kho đã có một đống trứng, còn ba lô của cô thì cuối cùng cũng có chỗ trống.

Sau khi nghiên cứu, cô phát hiện nhà kho còn có thể cài đặt tự động để những quả trứng nhận được sẽ trực tiếp chuyển vào kho, khỏi phải tốn công di chuyển từ ba lô vào kho.

Chức năng này đúng là tiện lợi.

Nguyên Chanh nhận phần thưởng từ nhiệm vụ trước đó, số vàng cô tích lũy đã lên đến năm mươi hai đồng vàng — thật ra, vàng cũng có thể cất vào nhà kho, nhưng cô tiếc, vì kho trống nhìn rất nghèo nàn, khiến cô cảm giác như mình có ít vàng hơn.

Ít ra cũng đã vượt qua con số năm mươi rồi, cũng khá là đáng mừng.

Nguyên Chanh vui vẻ nhìn đống vàng trong ba lô ngày càng lớn hơn, cô nở một nụ cười mãn nguyện, đúng là niềm vui của việc tích cóp tiền bạc!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play