Chẳng mấy chốc, Hỏa Nha Cẩu biến mất ở trong ánh sáng tinh trận.

Trang Ngự Thú Điển trống trong não vực Kiều Tang bỗng nhiên sáng ngời, một Hỏa Nha Cẩu sinh động như thật xuất hiện trên đó.

Đồng thời, trang Ngự Thú Điển trống hiện lên:

【 tên: Hỏa Nha Cẩu 】

【 thuộc tính: Hỏa 】

【 cấp bậc: Sơ cấp ( 63/1000 ) +】

【 kỹ năng: 

Giao Trú (cắn chặt) ( nhập môn 73/100 ) +, 

Mãnh Chàng (húc mạnh) ( tinh thông 133/500 ) +,

Nanh Lửa ( nhập môn 1/100 ) +】

【 điểm số: 0】

Những dòng chữ rất đơn giản và dễ hiểu xuất hiện rõ ràng trước mặt Kiều Tang. 

Kiều Tang sửng sốt.

Ngự Thú Điển có giới thiệu mấy thứ này sao?

Không có mà nhỉ?

Cô nhớ rõ tác dụng của Ngự Thú Điển chỉ là để khế ước và trở thành không gian cho thú sủng, căn bản không có nhắc đến hệ thống thông tin thế này.

Tuy nhiên, Kiều Tang cũng không chắc lắm, bởi vì dù sao nguyên chủ cũng là học sinh dốt, lỗ hổng kiến thức quá nhiều.

Có điều…… Đây có lẽ thật sự là bàn tay vàng đi!

Mọi chuyện cứ về nhà đã rồi lại nghiệm chứng.

Kiều Tang cố nén hưng phấn, làm kết ấn triệu hoán.

Giây tiếp theo, tinh trận màu trắng xuất hiện trên mặt đất, chung quanh tinh quang hội tụ, Hỏa Nha Cẩu xuất hiện trở lại với vẻ mặt hưng phấn.

“Gâu!”

Hỏa Nha Cẩu sủa với Kiều Tang một tiếng.

Bởi vì đôi bên đã khế ước, nên Kiều Tang dễ dàng hiểu ý thú sủng nhà mình.

Nó muốn chui vào Ngự Thú Điển lần nữa.

Kiều Tang cười cười đầy vẻ nuông chiều, cô làm kết ấn thu Hỏa Nha Cẩu trở vào.

Mới vừa vào, Hỏa Nha Cẩu trong Ngự Thú Điển lại đòi ra.

Kiều Tang đều làm theo ý, Hỏa Nha Cẩu mới ra, vui vẻ phe phẩy cái đuôi màu đỏ.

“Gâu!”

Kiều Tang cười cười, lại thu nó trở về.

Ngay sau đó lại thả ra.

Hỏa Nha Cẩu chớp chớp đôi mắt đen láy.

“Gâu!”

Nụ cười trên mặt Kiều Tang hơi cương cứng, tạm dừng một chút, cuối cùng vẫn thu nó vào Ngự Thú Điển.

Hỏa Nha Cẩu chui ra, ánh mắt nhìn Kiều Tang tràn đầy chờ mong.

“Gâu!”

Nó còn muốn chơi!

Kiều Tang: “……”

Lúc Diệp Tương Đình quay lại, nhìn thấy con gái đơ mặt kết ấn, một hồi thu một hồi thả Hỏa Nha Cẩu.

Diệp Tương Đình nghi hoặc hỏi: “Tang Tang, con đang làm gì thế?”

Kiều Tang mặt không cảm xúc, “Con đang chơi.”

……

……

Sau khi rời khỏi căn cứ thú sủng Hàng Cảng, Kiều Tang cũng không vội về nhà, mà đến thẳng trung tâm ngự thú Hàng Cảng. (đọc truyện trên app giúp phát triển các team dịch TYT)

Căn cứ theo quy định của Liên Minh, tất cả ngự thú sư khế ước thú sủng đều phải đến trung tâm ngự thú đăng ký trong vòng bảy ngày làm việc.

Ở thời đại này, không phải cứ khế ước với thú sủng rồi là có thể an tâm mang về nhà nuôi, đầu tiên phải làm hộ khẩu cho thú sủng, bằng không nó chính là không có hộ khẩu.

Thành phố con người cư trú cấm sinh vật siêu phàm hoang dã nhập cư, nếu không có hộ khẩu mà bị tra ra được, sẽ bị coi là sinh vật siêu phàm hoang dã, bộ phận tuần sát sẽ bắt mang đi.

Sinh vật siêu phàm hoang dã tấn công con người không phải chuyện hiếm. Ngược lại, thỉnh thoảng sẽ có một số tin tức như con người bị sinh vật siêu phàm tấn công được đưa lên.

Để bảo đảm an toàn cho con người, đặc biệt là những người bình thường não vực không thức tỉnh, Liên Minh quy định cấm sinh vật siêu phàm hoang dã tồn tại trong thành phố.

Tuy nhiên, sinh vật siêu phàm có nhiều chủng loại khác nhau, không một loài nào không có lực lượng siêu phàm bí ẩn. Những loài hiền lành con người còn dễ phát hiện.

Nhưng những loài thuộc hệ Yêu Tinh, U Linh, chỉ cần chúng ẩn náu thì rất khó bị con người nhìn thấy.

Vì thế, Liên Minh mới thành lập bộ phận tuần sát, chuyên giải quyết những tình huống thế này.

Từ căn cứ thú sủng Hàng Cảng về nhà, trên đường quẹo một cái là đến trung tâm ngự thú Hàng Cảng, cũng coi như là tiện đường.

Lúc ở ngã rẽ, mẹ cưỡi Tín Ngưỡng Ông đi trước, nói là có việc, để lại Bàn Gia Cưu cho cô.

Lúc Kiều Tang tới trung tâm ngự thú Hàng Cảng đã là giữa trưa 11 giờ 32 phút, chỉ còn 28 phút nữa là trung tâm ngự thú hết giờ làm việc.

Kiểu đăng ký thông tin này không chỉ có một quầy như đăng ký đo lường dao động của não vực để làm giấy chứng nhận tự chủ thức tỉnh, mà có tới 16 quầy đăng ký thông tin.

Kiều Tang lấy số thứ tự, sau đó tìm chỗ ngồi chờ.

Bàn Gia Cưu yên tĩnh đứng cạnh cô. Còn Hỏa Nha Cẩu được cô ôm trong ngực, hai mắt nhìn đông nhìn tây, hiển nhiên tò mò đối với hoàn cảnh xung quanh.

“Mời khách hàng 06556 đến quầy số 12.”

“Mời khách hàng 06556 đến quầy số 12.”

Kiều Tang cúi đầu nhìn dãy số 06557 trên tay mình, rồi lại nhìn đồng hồ, 11 giờ 52 phút.

Xem ra buổi sáng không thể tới phiên cô rồi.

“Mời khách hàng số 06557 đến quầy số 12.”

Vị khách số 06556 không đến nên nhân viên công tác trực tiếp gọi số của Kiều Tang.

Kiều Tang ôm Hỏa Nha Cẩu đứng lên, xem ra hôm nay vận khí không tồi.

Đến quầy số 12, một anh chàng đầu trọc tiếp cô.

“Xin chào, bạn cần tôi hỗ trợ vấn đề gì?”

Kiều Tang lấy thẻ thông tin trong túi đưa qua, “Em tới đăng ký cho thú sủng.”

Thanh niên đầu trọc tiếp nhận thẻ thông tin đặt lên máy quét, hắn nhìn một hồi, nói: “Xin chào, trên thẻ biểu hiện bạn không phải là ngự thú sư, nên không thể tiến hành đăng ký thú sủng.”

Kiều Tang sửng sốt một chút, nói: “Vậy đăng ký ngự thú sư trước giúp em đi ạ.”

Thanh niên đầu trọc nói: “Xin đưa giấy chứng nhận não vực.”

Kiều Tang lần đầu tiên đăng ký ngự thú sư, nên không biết còn cần giấy chứng nhận não vực.

“Em không mang theo.” Kiều Tang bất đắc dĩ nói.

Sau đó, cô nâng Hỏa Nha Cẩu lên, “Đây không thể chứng minh em là ngự thú sư sao?”

Thanh niên đầu trọc lặng lẽ quét mắt nhìn đồng hồ trên máy tính, 11 giờ 58 phút, trả lời: “Không thể.”

“Vì sao ạ?” Kiều Tang khó hiểu.

“Phiền tránh ra giùm, nếu không mang đầy đủ giấy tờ, xin nhường chỗ.” Phía sau truyền đến một giọng nữ không kiên nhẫn.

Kiều Tang quay lại, nhìn thấy một nữ sinh mặc đồng phục trường trung học phổ thông ngự thú Hiệp Hòa đang đứng phía sau mình.

Nữ sinh liếc nhìn Kiều Tang. Cô có một đôi mắt hẹp dài, nhìn người ta từ trên cao xuống thật sự hết sức khó chịu.

Thấy Kiều Tang không nói gì, cô nàng trực tiếp lướt qua Kiều Tang đưa số thứ tự trong tay ra, “Em là số 06556, ở trước bạn đó, làm cho em trước đi. Em muốn sửa đổi thông tin thú sủng.”

Kiều Tang nhíu nhíu mày, đứng dậy nhường chỗ, tuy thái độ người này thực đáng ghét nhưng quả thật cô không mang giấy tờ đầy đủ.

Thanh niên đầu trọc cự tuyệt nữ sinh, nói: “Đã qua số thứ tự của bạn rồi.”

Sau đó, hắn trả lại thẻ thông tin cho Kiều Tang, “Ngự thú sư cần phải có chứng nhận để chụp ảnh đăng ký.”

Thời gian vừa lúc 12 giờ, thanh niên đầu trọc xoay tấm biển số quầy ngược lại, cười nói: “Chúng tôi hết giờ làm việc rồi, xin quay lại vào buổi chiều.” Nói xong liền rời khỏi.

Hai người không ai hoàn thành việc của mình. Kiều Tang không sao cả, vốn dĩ cô chỉ là tiện đường ghé qua thôi.

Nhưng vẻ mặt nữ sinh mặc đồng phục cấp ba bí xị, “Đều tại cậu, nếu không phải cậu, chuyện của tôi đã xong xuôi rồi.”

Kiều Tang đứng dậy rời đi.

Một cánh tay chìa ra ngăn cô lại, “Nè, đang nói chuyện với cậu đó, bộ không nghe thấy hả?”

Kiều Tang ngơ ngác, nhìn nhìn chung quanh, hỏi: “Cậu đang nói chuyện với tôi à?”

“Chỗ này còn có người khác sao?” Nữ sinh trừng lớn mắt.

Lúc này, người qua đường Giáp, người qua đường Ất lặng lẽ lướt qua.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play