Tạ Ngạn Phỉ còn thiếu hai giá trị hảo cảm, đương nhiên phải cực kì để ý đến chuyện của Bùi thế tử. Không chừng chọc đến điểm nào của Bùi thế tử, là có thể khiến cho Bùi thế tử gia tăng giá trị hảo cảm cho y, cho nên y rất vui lòng ra sức.
Không chỉ muốn ra sức, còn nhất định phải hầu hạ tận tình.
Vì vậy, Ảnh Thanh đứng một bên ngơ ngác nhìn Ngũ hoàng tử nhận lấy bát thuốc, như trẻ ngoan bê bát thuốc ngồi xuống ghế nhỏ trước mặt chủ tử.
Thật ra đó là một cái ghế đẩu lớn, chẳng qua bị thân thể Ngũ hoàng tử che đi, nhìn qua có chút đáng thương.
Ảnh Thanh lúc bắt đầu chưa lấy lại tinh thần mới để cho Ngũ hoàng tử lấy bát thuốc đi, đợi lấy lại tinh thần, liền thấy Ngũ hoàng tử ngồi ở trên ghế nhỏ, đối diện mặt chủ tử, một tay bưng, một tay khuấy cái thìa, múc một thìa thuốc, thân thiết thổi thổi, sau đó đưa tới bên mép chủ tử: “Thế tử à, nào, ta đút ngươi uống thuốc.”
Ảnh Thanh: “…” Hắn ta không nhìn nổi một màn này, rốt cuộc Vương gia có biết chủ tử ở trước mặt ngài chỉ có đôi mắt không tốt, nhưng lại không thiếu tay chân không.
Huống chi, đút thuốc? Đút từng thìa thế này, tổ tông ngài đây là sợ thuốc không đủ đắng, đút từng thìa để dày vò chủ tử phải không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT