Tạ Ngạn Phỉ và Bùi thế tử “vô tình gặp được” ở dưới chân núi, sau đó cùng nhau đi sơn trang suối nước nóng. Bởi trước đó cả hai đã gặp nhau và uống trà hai lần ở Chi Vân Trai, thậm chí còn chào hỏi riêng. Có quan hệ tốt như vậy, quản gia và những người khác cũng không thấy kỳ quái.
Sơn trang này là một sản nghiệp tư nhân, nhưng lại mở ra cho người ngoài.
Bởi vì suối nước nóng trên núi nổi danh, mỗi năm có không ít người đến ở đây mấy ngày, cho nên chủ nhà xây không ít lầu các ở trên núi, có vài lầu các trực tiếp đào suối bên trong, tính riêng tư cực tốt.
Sau khi hai người Tạ Ngạn Phỉ lên núi, bởi vì trò chuyện hợp ý, dứt khoát trực tiếp ở trong lầu các gần nhau.
Tạ Ngạn Phỉ thường dẫn người đến chỗ Bùi thế tử ăn uống ké. Sau nhiều lần, Tạ Ngạn Phỉ lấy lí do đám người quản gia đi theo quá phiền toái, để cho bọn họ ở lại cách vách, y và Bùi Hoằng ngồi trong lầu các.
Chờ thoát khỏi những người Tạ Ngạn Phỉ dẫn đến, Bùi Hoằng cũng để cho người đi theo phục vụ mình ra phòng ngoài, bọn họ muốn ngâm suối nước nóng, chờ đến khi chỉ còn lại Ảnh Thanh, Tạ Ngạn Phỉ mới thở phào: “Thế tử, bên Lưu viên ngoại như thế nào rồi?”
Bùi Hoằng nói: “Ông ta đã đồng ý, cũng đã bảo Lưu viên ngoại không nên cho nhiều người biết được chuyện này. Nhưng bản thân Lưu viên ngoại chỉ sợ chuyện này lộ ra ngoài sẽ có ảnh hưởng đến danh tiếng Lưu cô nương, cho nên ngược lại cũng xin chúng ta không nói ra. Ông ta vừa nghe nói có hái hoa tặc, không nói hai lời đã đồng ý.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT