Dịch: Salads
Văn án:
Trong nhận thức của Nguyễn Lê, Hoắc Nghiên Chu là người có thân phận cao quý, lạnh lùng tự chủ, như ánh trăng mát lạnh trên đỉnh núi, không vướng bụi trần, cũng không thể với tới.
Hai người hiếm khi có dịp tiếp xúc, cô luôn ngoan ngoãn đứng trước mặt anh, lễ phép gọi một tiếng "Chú Hoắc".
Nhưng năm Nguyễn Lê hai mươi bốn tuổi, cô và Hoắc Nghiên Chu đã nhận giấy đăng ký kết hôn.
Cô hỏi Hoắc Nghiên Chu: "Tại sao lại là em?"
Hoắc Nghiên Chu: "Hai nhà giao hảo, hiểu rõ nhau, bản thân em đơn giản, xinh đẹp, các mối quan hệ không phức tạp."
Nguyễn Lê: Tốt lắm, anh nói cô là một bình hoa :)
*
Đối với cuộc hôn nhân này, Nguyễn Lê định nghĩa là: vợ chồng giả, mỗi người đều lấy thứ mình cần.
Nhưng trải nghiệm hôn nhân mà Hoắc Nghiên Chu mang lại cho cô lại không phải như vậy.
Hoắc Nghiên Chu gần như hiểu rõ tất cả thói quen và sở thích của cô, chăm sóc mọi cảm xúc và cảm nhận của cô, cuối cùng ngay cả những điểm nhạy cảm của cô anh cũng nắm bắt rõ ràng.
Cho đến khi Nguyễn Lê mặc bộ đồ ngủ mỏng manh, vào trong phòng làm việc của Hoắc Nghiên Chu phát hiện một bức tranh "Xuân Lê Đồ" vẽ từ nhiều năm trước, cô gái tươi sáng ngoảnh lại giữa những bông hoa lê như tuyết, có đôi mày mắt giống hệt cô.
Eo cô bị một vòng tay từ phía sau ôm lấy, trong đôi mắt đen mềm của Nguyễn Lê tràn đầy kinh ngạc: "Tại sao... lại là em?"
Giọng nói khàn khàn của Hoắc Nghiên Chu vang lên bên tai: "Anh đã thử kiềm chế."
*
Không ai ngờ rằng, một người như Hoắc Nghiên Chu, quý phái nghiêm trang, cũng có thể vào mỗi đêm khuya tĩnh lặng, nói với một cô gái nhỏ những lời tình cảm vừa dịu dàng (ngượng ngùng), vừa quyến rũ (mê đắm).
#Sau khi chia tay, tôi kết hôn với chú nhỏ của bạn trai cũ#
#Sự cấm dục mà anh nói đâu rồi ?#
#Cuộc sống thường nhật của vợ chồng giả#
Nhãn dán nội dung: Hào môn thế gia, Thiên chi kiêu tử, Tinh anh ngành nghề, Kết hôn trước yêu sau