Edit: Tân
Thẩm Tầm bao trọn luôn kho hàng trái cây của họ.
Máy sưởi điện, tủ lạnh, máy phát điện, pin năng lượng mặt trời, nguồn điện dự phòng, và các loại nhu yếu phẩm hằng ngày, chưa kể đến những thứ đã mua trên trang web, chỉ riêng số hàng cô tích trữ lúc này cũng đủ dùng đến ba đời.
Bột mì và các loại hạt giống rau củ, Thẩm Tầm cũng lấy một ít. Chuỗi siêu thị này không chỉ mở một cửa hàng, nên trong mắt vài người, số lượng đồ cô mua còn được xem là ít.
Sau khi chuyển tất cả đến kho hàng, Thẩm Tầm nói với họ rằng sẽ có người đến lấy hàng vào buổi tối khi khu phố không còn ai. Trả năm trăm ngàn tiền đặt cọc, Thẩm Tầm liền rời đi.
Kho hàng là của Lão Trương,nên có người của ông trông coi ở đó. Thẩm Tầm đã chi rất nhiều tiền mua hàng của họ, nên cô tin lão Trương sẽ không từ chối giúp cô việc này.
Sau khi rời khỏi chợ, Thẩm Tầm lái xe đến phố ẩm thực, gọi một phần mì trộn cay, rồi đóng gói thêm ba mươi phần, lý do là mua bữa tối cho các bạn học.
Ông chủ còn giúp Thẩm Tầm mang lên xe. Đợi khi mọi người rời đi, Thẩm Tầm ngồi lên xe, cất mì trộn vào không gian.
Sau cơn mưa, nhiệt độ toàn cầu giảm mạnh. Nửa đêm, Thẩm Tầm nằm mơ cũng chỉ muốn ăn một miếng mì trộn cay.
Trà sữa cũng không thể thiếu, Thẩm Tầm gọi năm mươi ly trà sữa ở mỗi cửa hàng, đóng gói mang đi, lấy cớ là mời các bạn học.
Các máy móc ở mấy quán trà sữa đều làm việc đến mức muốn chết máy.
Trong lúc chờ, Thẩm Tầm ghé vào một quán ăn gia đình, thương lượng với ông chủ mỗi ngày nấu ăn cho một trăm người, ba món chính và một món canh.
Cô sẽ đến lấy đúng giờ vào buổi chiều, và trả tiền trước cho mười mấy ngày, coi như là đặt cọc.
Kiếm được tiền, ông chủ đương nhiên sẵn lòng. Thời buổi này ai lại chê ít tiền, chỉ cần vất vả một chút là được.
Ra khỏi quán ăn, Thẩm Tầm tìm vài quán nướng ngon nhất ở phố ẩm thực, nướng khoảng hai trăm xiên thịt nướng, có cả thịt và rau.
Tiếp theo, cô lại mở app giao đồ ăn và đặt hết mấy món ngon xung quanh biệt thự, tổng cộng hơn hai mươi phần, ghi chú là để tổ chức tiệc với bạn bè nhằm tránh nghi ngờ.
Khi trời dần tối, phố ẩm thực trở nên nhộn nhịp hơn. Trà sữa cũng đã xong, Thẩm Tầm lần lượt đến từng quán lấy hàng, bỏ vào cốp xe rồi lại bỏ vào không gian.
Lấy trà sữa xong, lại đi thu gom đồ nướng. Đợi cô bỏ đồ nướng vào không gian xong thì thông báo giao đồ ăn cũng vừa hiện lên.
Rời khỏi phố ẩm thực, Thẩm Tầm dùng lý do tổ chức hoạt động tập thể cho công ty để yêu cầu nhà hàng bên ngoài biệt thự mỗi ngày nấu một trăm phần ăn, đặc biệt món phải ngon.
Cô tìm được năm nhà hàng, vị trí cách xa nhau. Mỗi ngày nấu năm trăm phần, tổng cộng mười ngày sẽ là năm nghìn phần. Một ngày ba bữa, có thể ăn trong năm sáu năm.
Sau khi giải quyết xong vấn đề ăn uống, Thẩm Tầm lái xe trở về biệt thự.
Lúc này, có vài nhân viên giao đồ ăn đang đứng đợi trước cửa biệt thự, vẻ mặt có hơi bối rối.
Thẩm Tầm mở cửa, bảo họ để tất cả đồ ăn ở quầy bar trước cửa. Hơn hai mươi phần đồ ăn lần lượt được giao đến. Sau khi tắt hết camera, cô liền thu dọn tất cả vào không gian.
Ngày mai, cô sẽ đến cửa hàng thuê xe để thuê một chiếc xe tải. Tắm rửa xong, Thẩm Tầm nằm trên giường ngủ thiếp đi.
Buổi sáng, sau khi đánh răng rửa mặt xong, Thẩm Tầm lấy bữa sáng từ không gian ra, đây là món cô đã đặt ở quán ăn gia đình hôm qua, bốn món chính và một món canh, mùi vị thật ngon.
Dọn dẹp sạch sẽ, Thẩm Tầm chọn lái chiếc xe điện cũ kỹ trong gara, vì nó không bao giờ bị kẹt xe.
Cho xe dừng lại tại cửa hàng thuê xe, Thẩm Tầm nói với nhân viên yêu cầu của mình, thành công thuê được một chiếc xe tải khá tốt. Nhân viên cũng giúp cô đưa chiếc xe điện vào thùng hàng, thanh toán xong, Thẩm Tầm liền rời đi.
Đang lái xe tải đi về phía kho hàng trên phố buôn bán, Thẩm Tầm nhìn thấy bóng dáng của lão Trương đang chỉ huy mấy người dỡ hàng xuống. Đồ chất đầy được nửa kho thì một chiếc xe chở đầy hàng khác cũng chạy đến.
Thẩm Tầm xuống xe chào một tiếng, ông Trương đưa cho cô điếu thuốc, nhưng cô từ chối.
“ Thẩm tiểu thư, kho bên trái đã chất đầy rồi, bên phải cũng đã chất được một nửa. Cô nên nhanh chóng mang đi thì hơn.” Nếu không sẽ không còn chỗ để nữa.
Thẩm Tầm thầm cảm thán tốc độ làm việc của họ, quả nhiên có tiền mua tiên cũng được. Lão Trương lấy ra hai chiếc chìa khoá, đưa cho cô:
“Thẩm tiểu thư, kho của tôi chỉ có hai chiếc chìa này thôi, đừng làm mất nhé.”
Thẩm Tầm nhận lấy, cảm ơn hỏi:
"Buổi tối ở đây có người trông không?”
"Không có, nên Thẩm tiểu thư tốt nhất là dọn hàng sớm đi. Bình thường chúng tôi không thuê người trông, vì ban ngày chúng tôi ở đây.” Nghĩa là họ tự trông coi hàng của mình.
Thẩm Tầm hiểu rõ, cửa hàng của họ ở ngay phía trước, gần kho hàng, nên không thuê người trông là chuyện bình thường. Dù sao, không ai ở đây cũng tiện cho cô thu đồ vào không gian.
Trong lúc hai người trò chuyện, xe hàng thứ hai đã bắt đầu dỡ hàng.
Thẩm Tầm vẫn còn một số thứ muốn mua, nên cô tạm biệt ông chủ Trương, lái xe tải đến một góc khuất không có người và camera, rồi đưa xe tải vào không gian. Sau đó, cô quét mã để thuê một chiếc xe điện.
Tại triển lãm ô tô 4S lớn nhất thành phố E, Thẩm Tầm đỗ xe điện bước vào. Cô đến để mua xe RV và xe địa hình.
Nhân viên bán hàng giới thiệu cho Thẩm Tầm đủ loại xe, từ những mẫu xe RV cao cấp giá 1,5 triệu cho đến những mẫu bình dân tầm 300.000, và cả những loại xe RV dạng địa hình.
Thẩm Tầm đã chú ý tới bốn chiếc xe. Mặc dù bốn chiếc xe này rất tốt, nhưng quá bắt mắt, trong thời kỳ tận thế, cô sẽ bị người khác nhắm tới.
Cô chọn bốn chiếc RV và bốn chiếc xe địa hình đều được trang bị dải chống va chạm và chống đạn. Thẩm Tầm thanh toán toàn bộ.
Ngoài ra, cô còn yêu cầu họ lái những chiếc xe này đến biệt thự của mình và đổ đầy bình xăng và dầu diesel cho cô.