Đồ phu nhân cũng không thấy vọng vì Thời Khanh Lạc đồng ý, trái lại còn có một loại vui vẻ.

bà ta cho là đã đào hố được Thời Khanh Lạc, mặc kệ đối phương có đồng ý hay không, đều nằm trong kế hoạch của bà ta.

Thời Khanh Lạc đồng ý, đến lúc đó không lấy ra được món ăn ngon đặc sắc, rượu ngon ra, vậy xem như mất mặt, còn làm mất hết mặt mũi của Tri phủ

Chuyện xảy ra trong yến hội hôm nay, nhất định sẽ được truyền đi.

bao gồm những lời Thời Khanh Lạc bôi nhọ bà ta.

Cho nên bà ta cũng không biết sẽ bị người khác truyền ra như thế nào, dù sao bà ta là phu nhân thế gia đệ nhất Bắc Thành lại bị một nông nữ khinh bỉ, cũng sẽ mất thể diện.

Nhưng chỉ cần có thể chứng minh Thời Khanh Lạc không làm được, vậy thì tình thế sẽ xoay ngược.

Đến lúc đó mất mặt sẽ là Thời Khanh Lạc, rượu mà bà ta chưng cất cũng sẽ có danh tiếng cao, càng được truy phủng.

Bà ta chuẩn bị hôm nay phân phó người đi ra ngoài tạo thế toàn bộ Bắc Thành, đẩy Thời Khanh Lạc lên đầu ngọn gió, đến lúc đó không thể xuống được, hừ!

Vì vậy bà ta cười không chút miễn cưỡng: "Được nha, ta rất mong yến hối của Quận chúa."

Những phu nhân khác mặc kệ có ác ý hay thiện ý, cũng dồn dập cười nói: "Chúng ta cũng rất mong yến hối của Quận chúa."

Mấy phu nhân bên Đồ phu nhân nghĩ trong lòng, Trái lại các nàng muốn nhìn thử, thôn phụ nhà quê Quận chúa này, sao có thể làm được bữa tiệc tốt hơn Đồ gia.

Thời Khanh Lạc cười nói: "Được, mấy ngày nữa ta sẽ gửi thiệp mời cho các ngươi."

Lúc nhìn Đồ phu nhân, còn mỉm cười, trong mắt cũng là ý cười dày đặc.

Không biết ai rơi vào hố của ai đâu, hy vọng sau này vị Đồ phu nhân này còn có thể cười được.

Yến hội vẫn tiếp tục, chỉ là tâm tư của mọi người đều không đặc trong yến hội và rượu hạnh hoa.

Phu nhân và các tiểu thư có mặt ở đây, vốn dĩ còn cảm thấy bữa tiệc rất phong phú, mùi vị cũng không tệ.

Nhưng nghe xong lời của Thời Khanh Lạc nói, các nàng giống như cảm nhận được một cổ mùi tanh của miếng thịt.

Sau khi uống rượu hạnh hoa vào, đầu lưỡi cũng quanh quẩn một vị đắng.

Đồ phu nhân nhìn phản ứng của mọi người, lại tức giận.

Tất cả chuyện này đều là thôn phụ Thời Khanh Lạc quấy nhiều, hôm nay bà ta tính toán sai rồi.

Trong lòng càng nhịn không nhịn được thầm mắng Nguyễn Tùng Linh mấy câu, còn nói cho bà ta Thời Khanh Lạc là thôn phụ, rất dễ trừng trị.

Thật là quá ngu xuẩn, khó trách bị Cẩm vương hưu.

nếu không phải nể mặt đối phương đã từng giúp mình một chuyện, lại có điểm yếu của bà ta, bà ta tuyệt đối không quan tâm.

Chẳng qua vốn dĩ muốn bêu xấu và làm Thời Khanh Lạc khó chịu, chỉ là vì hoàn thành lời hứa với Nguyễn Tùng Linh.

Nhưng bây giờ bà ta đã hoàn toàn ghi hận Nguyễn Tùng Linh.

Hôm nay liên tiếp bị Thời Khanh Lạc làm cho mất mặt, cục tức này bà ta nuốt trôi.

Lcs này bà ta cũng hoàn toàn mất đi hứng thú tiếp tục tham gia bữa tiệc, nói chuyện với những phu nhân khác cũng mang theo sự qua loa lấy lệ.

Lúc yến hội kết thúc, Đồ phu nhân lên tinh thần, chuẩn bị tiễn những phu nhân tiểu thư kia ra ngoài.

Mới vừa đi ra hỏi sân tổ chức bữa tiệc, hai nam tử trẻ tuổi đi đến hướng này.

hai nam tử này thấy nhóm phu nhân tiểu thư cũng đều sửng sốt một chút, giống như có chút bất ngờ.

Trong đó có một thiếu niên anh tuấn cười đi đến.

Cười chào hỏi Đồ phu nhân: "mẫu thân, người đây là chiêu đãi khách quý sao?"

Đồ phu nhân thấy con trai út, trên mặt lộ ra nụ cười từ ái: "Đúng vậy, chúng ta đã kết thúc tiệc ngắm hoa rồi, ta đưa tiễn các vị phu nhân về."

Tiếp đó giới thiệu với các vị phu nhân và tiểu thư: "Đây là con trai út Đồ Lập Hoan của ta."

Các phu nhân và tiểu thư có mặt, không ít người đều nhìn Đồ Lập Hoan.

Các tiểu thư xấu hổ không mở miệng, các phu nhân thì cười chào hỏi.

"Tiểu công tử nhà bà thật là tuấn tú lịch sự."

Trong đó còn có một vị phu nhân cười hỏi: "Thành thân chưa?"

Đồ phu nhân cười nói: "Còn chưa đâu, gần đây ta đang nhìn người ta."

Nhắc đến hôn sự, trên mặt Đồ Lập Hoan có mấy phần ngại ngùng.

Vội vàng giới thiệu nam tử trẻ tuổi sau lưng mình cho đám đồ phu nhân: "Mẫu thân, vị này là Ngũ hoàng tử."

Đồ phu nhân và những phu nhân tiểu thư khác đều kinh ngạc, chẳng qua các nàng chỉ cảm thấy nam tử này lạ mặt chưa từng nhìn thấy.

Còn tưởng rằng là bằng hữu Đồ Lập Hoan dẫn về, không nghĩ đến lại là Ngũ hoàng tử.

Vì vậy mọi người dồn dập hành lễ.

Lương Hành Ngọc cười nói: "Các vị phu nhân miễn lễ!"

Tiếp đó hắn ta nhìn về phía Thời Khanh Lạc và Tịch Dung: "Khanh Lạc, biểu tỷ!"

Thời Khanh Lạc nhướng mày nhìn hắn ta cười: "Ngũ hoàng tử đến trễ rồi."

Nhất định người này là đến xem trò vui, nhưng đã chậm.

Lương Hành Ngọc sờ mũi cười nói: "Các ngươi phải đi rồi?"

Trước đó hắn ta Hề Duệ và Lương Hữu Tiêu bảo hôm nay nhất định Đồ phu có kịch hay để xem, hai người muốn đến xem náo nhiệt, chỉ tiếc người ta không mời nam tân.

Vốn dĩ hắn ta cũng không có hứng thú lắm, nhưng sau khi bị hai người nhắc như vậy, đột nhiên muốn đến xem một chút.

Đúng lúc sau khi hắn ta đến Bắc Thành, trong lúc vô tình quen biết tiểu công tử của Đồ phủ, hôm nay lại ở trên đường gặp.

Hắn ta cố ý dẫn dắt, đối phương lập tức mới hắn ta đến Đồ phủ làm khách.

Chẳng qua không ngờ đến, hắn ta mới vừa đến, kịch hay đã kết thúc rồi.

Cũng không biết Thời Khanh Lạc có làm chuyện gì ở Đồ phủ hay không, tới trễ thật đáng tiếc.

Tịch Dung liếc mắt nhìn Lương Hành Ngọc: "Vậy ngươi cứ ở lại làm khách chỗ này đi, chúng ta về trước."

Biểu đệ này lăn lộn nhiều với Hề Duệ và Lương Hữu Tiêu, cùng ngày càng thích xem kịch hay và náo nhiệt.

Nghe được ba người này nói chuyện, các phu nhân ở chỗ này đều hoảng sợ.

Tịch Dung và Ngũ hoàng tử nói chuyện như vậy, nghe vào trái lại không có vấn đề gì, dù sao hai người chính là biểu tỷ đệ.

Nhưng Ngũ hoàng tử lại gọi Thời Khanh Lạc là Khanh Lạc, mà Thời Khanh Lạc nói chuyện cũng vô cùng tùy ý, cảm giác không chỉ quen biết, mà còn tương đối quen thuộc, quan hệ không tệ.

Phúc Bảo Quận chúa này, hoàn toàn lật đổ nhận thức và tưởng tượng của các nàng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play