Nhìn bộ dạng mềm nhũn của gã, trong lòng ngài thầm cười lạnh, tên này cho rằng có thể tránh được một kiếp? Nghĩ hay lắm.

Rất nhiều món nợ, gã đều nhớ kỹ bọn họ.

Người này cấu kết với dư đảng tiền triều, đợi sau này thu thập đủ chứng cứ, bị phán sung quân ở biên cương đã là nhẹ.

Người này vừa bị lôi xuống , mấy đại thần lúc trước nhắm vào Thời Khanh Lạc cũng đột nhiên im lặng như bị câm, lặng lẽ trở lại vị trí ngồi của mình, không dám nói thêm gì nữa.

Xem ra bọn họ đã đánh giá thấp sự coi trọng và sủng ái của hoàng đế đối với Thời Khanh Lạc

Nàng ngang nhiên làm càn như vậy, lại có thể trực tiếp tước bỏ mũ cánh chuồn của quan Tam phẩm, sức ảnh hưởng này đúng là không tầm thường.

Chỉ có người ngu mới dám đi gây rối với nàng.

Hơn nữa, mọi người cũng nhìn ra Thời Khanh Lạc chẳng những nhanh mồm nhanh miệng, lá gan còn rất lớn, nếu ai nhắm vào nàng, nàng sẽ không chút do dự phản kích.

Vừa rồi chỉ là con chim đầu bị xử để g.i.ế.c gà dọa khỉ, đương nhiên sẽ không có ai muốn bị mất chức.

Hoàng thượng nhếch môi một cái, sau đó để ngự thiện phòng mang đồ ăn lên.

Hoàng thượng dẫn đầu nếm thử các món ăn làm từ khoai tây.

Hương vị rất ngon, lại còn có thể ăn no bụng.

Điều này đối với triều đình và dân chúng là một việc vô cùng tốt.

Ở đây cũng có không ít đại thần trong lòng nghĩ cho dân chúng thiên hạ, họ cũng cảm thấy rất cảm động khi ăn khoai tây.

Năm nay, sau khi thu hoạch cây ngô, mỗi phủ đều được chia không ít hạt giống cây trồng, lại gieo khoai tây, sang năm có hạt giống khoai tây, các bá tánh sẽ có hai lương thực cao sản, cũng sẽ không bị đói nữa.

Không thể không nói, công lao của Thời Khanh Lạc rất lớn.

Tất nhiên, nếu chỉ là một thôn phụ bình thường, tùy tiện có thể đuổi đi.

Nhưng nàng lại không phải, cho nên phải cố gắng kết giao.

Xem Hề, Lương, Phỉ gia, mấ người này đều dựa vào Thời Khanh Lạc kiếm được không ít tiền.

Cũng khó trách có thể kiên định đứng bên cạnh Thời Khanh Lạc.

Nhị thế tổ Lương Hữu Tiêu của Lương gia, còn mở đồ hộp ở phía Nam, rất thành công.

Gần đây kinh thành có thêm mấy tiệm bán đồ hộp, trái cây hũ vận chuyện từ phía Nam rất đắc, nhưng chỉ cần lấy ra một thoáng đã bị cướp sạch, cung không đủ cầu.

Ngay cả bọn họ cũng cảm thấy ngon, nhưng mà quá đắt.

Lương Hữu Tiêu dựa vào đồ hộp kiếm tiền, đây là chỗ tốt đi theo Thời Khanh Lạc.

Hoàng đế mở xưởng thủy tinh, gần nhất cũng làm ra ly thủy tinh và gương thủy tinh.

Ly thủy tinh trong suốt sáng rỡ, lại đổ rượu nho từ Tây Vực vào, làm cho người ta cảm thấy thật cao quý.

Còn có gương thủy tinh nữa, có thể soi rõ người dùng, rất thần kỳ.

Trong nhà nữ nhân phá của đều muốn, đáng tiếc hoàng đế chưa bán ra ngoài, làm cho mọi người đều chờ đến sốt ruột.

Những cái này đều là Thời Khanh Lạc mang đến, “em bé vàng” thật xứng với thực.

Không được, bọn họ cũng phải nói với con cháu trong nhà, cố gắng đi tiếp xúc với Thời Khanh Lạc mới được.

Sau khi nếm thử hương vị khoai tây đến no bụng thì các đại thần có mặt đều không nói nên lời.

Sau khi ăn xong, một đại thần bên Cẩm vương không nhịn được quay ra hỏi Hoàng Đế xem tại sao lại giáng chức Trân quận chúa thành Huyện chủ.

Hoàng Đế cũng không hề giấu diếm chuyện Lương Minh Mẫn ỷ thế bắt nạt người khác ở Bắc Thành, nàng ta còn muốn chạy đến huyện Hà Dương để g.i.ế.c Ngốc Ngốc và bắt nạt Thời Khanh Lạc.

Đức không xứng với chức vị thì ai còn dám dị nghị chuyện giáng chức cơ chứ?

Các đại thần nghe xong thì không ngừng kinh hãi, hoá ra Trân quận chúa bị giáng chức là do Thời Khanh Lạc cáo trạng.

Bọn họ cho rằng khi Thời Khanh Lạc vào cung, Trân quận chúa đã bị giáng chức.

Ỷ thế bắt nạt người khác ở Bắc Thành cũng là do Cẩm vương xen vào, Hoàng Đế giáng chức như vậy là muốn bảo vệ Thời Khanh Lạc và ngỗng vương.

Bọn họ xem nhẹ tầm ảnh hưởng của Thời Khanh Lạc với Hoàng Đế rồi. Đúng là càng nghĩ càng thấy kinh hãi.

Tam hoàng tử phi bị giáng xuống làm thiếp, Tiêu Nguyên Thạch bị thu hồi chức quan, ném đi Bắc Cương, còn Trân quận chúa thì bị giáng thành Huyện chủ, tất cả những thứ này đều có liên quan với Thời Khanh Lạc.

Đúng vậy, tam phẩm đại thần châm chọc Thời Khanh Lạc trước mặt mọi người chẳng mấy chốc cũng bị mất chức.

Cho nên Thời Khanh Lạc không chỉ đơn thuần là một ‘em bé vàng’, mà còn là một sát tinh.

Về sau nếu không cần động vào thì tuyệt đối không được động vào, nếu không một khi không đối phó được nàng, người xui xẻo chính là mình.

Kết quả là sau khi trở về nhà, cảnh tượng này đã xuất hiện ở nhiều nhà.

“Về sau nhìn thấy Thời Khanh Lạc thì các ngươi hãy cố gắng hết sức để kết thân. Nếu không thể kết thân thì tuyệt đối không được phép xúc phạm.”

“Chúng ta đắc tội Thời Khanh Lạc làm gì?”

“Thời Khanh Lạc chỉ là một thôn phụ mà thôi, sao lại phải kết bạn, không những thế còn không thể đắc tội?”

“Các ngươi thì biết cái gì, hiện tại nàng là Phúc Bảo quận chúa.”

“Người đắc tội với nàng đều không có kết cục tốt, ngươi có lợi hại hơn Tam hoàng tử phi, uy phong bằng Trân quận chúa, hay là có năng lực so với tam phẩm đại thần không?”

“Nếu là không có thì đừng có nghi ngờ, nghe theo lời ta nói là được.”

Nhà nhà đều phổ cập sự lợi hại của Thời Khanh Lạc với tiểu bối và hậu trạch thê nữ, tóm lại chính là tận lực kết thân, ngàn vạn lần đừng có đắc tội.

Cũng bởi vậy mà Thời Khanh Lạc nổi tiếng trong các quý tộc ở kinh thành.

Trở thành đối tượng hâm mộ của rất nhiều nữ tử chốn hậu viện.

Đương nhiên nàng cũng nhận được sự ghen ghét của nhiều người.

Sau khi yến hội chấm dứt, Thời Khanh Lạc còn xin Hoàng Đế mấy trăm cân khoai tây để mang về cho bá tánh huyện Hà Dương.

Sở dĩ kéo tới lại kéo về bởi vì không có cách nào cả, chỉ có làm vậy mới có thể khiến Hoàng Đế thấy rằng bọn họ tôn kính ngài, cũng khiến ngài không cảm thấy bọn họ không chào mà về.

Quả nhiên, Hoàng Đế không hề do dự đồng ý.

Sau đó Thời Khanh Lạc bị Đại Tư Nông kéo đến trang viên Hoàng gia để hỏi về cách lai tạo khoai tây.

Thời Khanh Lạc cũng không giấu diếm cách lai tạo khoai tây mà nói một cách tỷ mỉ chi tiết.

Nàng còn bổ sung cả những thứ trước đây chưa từng nói trong thôn.

Ví dụ như khi cắt một củ khoai tây nảy mầm, phải đảm bảo rằng trên miếng cắt đó có 2 đến 3 mắt chồi, sau khi cắt ra thì phải kịp thời bôi một chút phân tro lên miệng cắt,

Ngoài ra, cần giữ khoảng cách bao lâu sau khi trồng, thời điểm tưới nước và bón phân…

Đây đều là điểm mấu chốt, nếu không miếng khoai tây được trồng trong đất không biến thành khoai tây giống mà sẽ bị thối rữa.

Cho nên phần khoai tây mà Cát Quốc cứu được đều không thể gieo trồng.

Tất cả điều này đều nằm trong dự tính của Thời Khanh Lạc.

Sau khi ở trang viên hoàng gia dạy Đại Tư Nông vài ngày, Thời Khanh Lạc mới đưa Ngốc Ngốc hồi kinh.

Nàng vừa trở về Tiêu trạch thì ngày hôm sau Hoàng Đế đã yêu cầu thái giám tổng quản đưa một lệnh bài tinh xảo tới.

Một kim bài với dây xích vàng. Ở giữa kim bài khắc hình ngỗng dựa theo hình dáng của Ngốc Ngốc.

Sau lưng kim bài còn khắc bốn chữ ‘kim bài miễn tử’. Bên dưới góc trái có con dấu thu nhỏ của Hoàng Đế.

Mấu chốt là nó không quá nặng, Ngốc Ngốc đeo cũng không bị cấn cổ.

Phải nói rằng kim bài này được chế tác rất tỉ mỉ.

Ngốc Ngốc mang theo kim bài nhỏ, vẻ mặt kiêu ngạo vui mừng, nó nhìn thái giám tổng quản kêu to vài tiếng.

Sau khi hồi cung, thái giám nói với Hoàng Đế chuyện ngỗng vương rất vui, điều này cũng khiến Hoàng Đế cảm thấy hài lòng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play