Tiêu Hàn Tranh nhìn sắc mặt của nương đã trở nên tái nhớt, có chút không đành lòng, nhưng vẫn quyết định nói ra sự thật.
“Lúc con ở trên núi chặt củi, cảm giác cẳng chân tê rần, sau đó đột nhiên chân trở nên không còn sức nữa.”
“Con dám khẳng định là có người dùng đá b.ắ.n lên chân của con, lúc này con mới không đứng vững mà ngã xuống núi.”
Hắn tiếp tục nói: “Nhị Lang sắp c.h.ế.t đuối cũng không phải là chuyện ngoài ý muốn đơn giản, mà là có người cố ý nói uống canh cá có thể kéo dài tính mệnh, nên đệ ấy mới đi bắt cá.”
Dù cho chân của Nhị lang không bị chuột rút, thì đi bắt cá nhiều lần, tất cả người trong thôn đều biết chuyện này.
Sau đó người của nữ nhân kia, sẽ làm cho Nhị lang c.h.ế.t đuối trong sông mà không bị người khác nghi ngờ.
“Đại phòng và tam phòng của nhà cũ muốn gả muội muội cho Ngô gia chôn cùng, khẳng định cũng không thiếu bút tích của nữ nhân kia.”
Kiếp trước hắn điều tra được, chính nha hoàn mà nữ nhân kia để lại hầu hạ Tiêu lão thái thái, biết được tin tức Ngô gia dùng giá cao tìm người kết thân, lúc này mới xúi giục hai người kia đi làm.
Sắc mặt Tiêu mẫu lại trắng bạch thêm, “Nàng ta ép chúng ta thành như vậy, còn không buông tha cho chúng ta? Sao nàng ta lại tàn nhẫn như vậy.”
Vậy mà muốn để cho mẹ con bọn họ c.h.ế.t hết, thật là đáng sợ.
Tiêu Hàn Tranh nói: “Ngay cả hài tử trong bụng của mình, nàng ta còn nhẫn tâm lợi dụng hãm hại nương, muốn hại chúng ta thì được tính là cái gì chứ.”
“Vậy còn cha con.” Tiêu mẫu run rẩy nói, nhưng nhanh chóng đã sửa xưng hô lại, “Tên cặn bã kia, ông ta biết không?”
Tiêu Hàn Tranh tự giễu cười lạnh, “Có biết hay không thì có thể thay đổi được cái gì chứ?”
“Chắc nữ nhân kia không để cho ông ta biết những việc này, rốt cuộc những chuyện này vẫn tổn hại hình tượng trong lòng phụ thân cặn bã kia.”
“Nhưng cho dù đã biết, nàng ta chỉ cần ủy khuất thương tâm khóc một lát, nói muốn báo thù cho hài tử bị xảy kia, tên phụ thân cặn bã kia tuyệt đối sẽ không truy cứu, trái lại còn sẽ an ủi một phen.”
Đối với tính tình của người phụ thân cặn bã kia, hắn hiểu rất rõ.