Ngưu thị bị nữ nhi kéo áo, vì vậy bước lên thăm dò Thời Khanh Lạc.
"Đại Nha, ngươi sắp xếp cho mấy muội muội của ngươi đến xưởng lông dê đi."
Thời Khanh Lạc nhướng mày: "Bà muốn quản nhà của ta?"
Ngưu thị vừa nhìn thấy bộ dáng kia của Thời Khanh Lạc liền có chút sợ, dù sao thì trước đó bà ta cũng đã bị đánh bằng dây mây không ít lần.
"Sao có thể chứ."
Bà ta ngượng ngùng cười nói: "Chỉ là ta nhìn thấy mấy muội muội của ngươi cũng rảnh rỗi, muốn kêu các nàng đi giúp ngươi."
Tứ nha đầu đã đến xưởng lông dê, nghe nói buổi trưa có một món mặn, một món chay và một bát canh, mỗi tháng còn có thể lấy được ba trăm đồng tiền.
Nghe nói sau ba tháng, chỉ cần làm tốt, còn có thể nâng lên năm trăm đồng mỗi tháng.
Cho nên Ngưu thị nổi tâm tư, cộng thêm bị hai nữ nhi xúi giục, hôm nay mới mở miệng nói.
Thời Khanh Lạc cũng không phải là Thánh mẫu, mặc dù muốn thay đổi hoàn cảnh của một số nữ tử, nhưng nàng cũng không có lòng tốt đó với Ngưu thị cùng Nhị muội và Tam muội của nguyên thân.
Y phục mà nguyên thân mang từ đạo quán về, về nhà lập tức bị Thời Nhị muội và Thời Tam muội cướp đi.
Còn âm thầm xúi giục Ngưu thị chán ghét nguyên thân, ném việc phải làm của bọn họ cho nguyên thân.
Về phần Ngưu thị này, lại càng thiếu nợ nguyên thân một cái mạng, cũng rất đáng ghét.
Nếu không phải trong tiềm thức của nguyên thân không hề muốn báo thù, muốn dùng một mạng kia trả lại công ơn sinh thành dưỡng dục, nàng đã sớm ra tay với Ngưu thị rồi.
Cho nên nàng cũng không có tính khí tốt như vậy, sẽ không tính toán đến hiềm khích lúc trước mà giúp đỡ.
Nàng chính là nhỏ mọn như vậy.
Nàng như cười như không nhìn Ngưu thị: "Đừng tưởng rằng cho bà chút sắc mặt, bà liền có thể cậy già lên mặt."
"Chuyện mà các ngươi đã làm với ta trước đó, nhanh như vậy đã quên rồi sao?"
"Có muốn ta giúp bà nhớ lại một chút không, lúc ta mới trở về từ đạo quán, bà đánh chửi ta như thế nào, sau đó muốn bán ta cho Ngô gia để kết thân?"
Nàng lại nhìn về phía hai người Thời Nhị muội: "Là ai mang toàn bộ việc của mình giao cho ta, là ai ăn trộm trứng gà rồi vu khống ta, hại ta bị lão thái thái mắng?"
"Ta còn nhớ rất nhiều chuyện, có cần ta kể ra từng cái một không?"
Ba người Ngưu thị: "..." Nàng vẫn còn nhớ sao.
Thời Khanh Lạc nói với Ngưu thị: "Có phải bà lại nhớ nhung mùi vị của dây mây không? Nhi tử cũng không cần nữa?"
Ngưu thị: "..." Bà ta sinh ra thứ quỷ đòi nợ gì đây, lại có thể uy h.i.ế.p thân nương như vậy.
Mặc dù trong lòng bà ta tức giận, cũng không dám làm trái ý đại nữ nhi xấu xa này.
Bà ta miễn cưỡng cười: "Ngươi hiểu lầm rồi, bọn họ không đến xưởng lông dê làm việc, trong nhà còn có một đống việc."
Thời lão thái cũng trợn mắt nhìn hai người Thời Nhị muội: "Tỷ tỷ của các ngươi bận rộn cả ngày như vậy, làm sao có thời gian chú ý đến các ngươi, đừng nghĩ đến chuyện phá hoại nữa, nếu không thì lão nương nhất định sẽ lột da các ngươi."
Hai người Thời Nhị muội không nhịn được rụt cổ một cái, cúi đầu không dám đáp lời, rõ ràng là rất sợ lão thái thái.
Lúc này Thời lão thái mới nịnh bợ nhìn Thời Khanh Lạc nói: "Khanh Lạc, ngươi yên tâm, ta sẽ trông coi không để bọn họ tác oai tác quái."
Thời Khanh Lạc chỉ vào Ngưu thị nói: "Còn có bà ta."
Thời lão thái gật đầu: "Không thành vấn đề, nếu nó dám làm chuyện xấu, ta sẽ kêu lão Tam hưu nó."