Ngày hôm sau, Lương Hữu Tiêu lập tức thuê xong cửa hàng, bắt đầu bán ván trượt cùng xe trượt.
Còn chuyên môn bồi dưỡng hai tiểu nhị làm mẫu cho khách.
Hơn nữa giá cả cũng khác nhau.
Một cái ván trượt giá bán năm mươi lượng bạc, một cái xe trượt sáu mươi lượng bạc.
Đương nhiên, hắn ta sai người dùng vật liệu cao cấp hơn của Thời Khanh Lạc, hình dạng cũng cải tiến một chút.
Kinh thành không phải là nơi thiếu tiền, vì thế công tử ôm bạc xếp hàng tới mua.
Trong đó còn có không ít nha hoàn của các tiểu thư.
Đương nhiên các tiểu thư mua về, chủ yếu là ở trong nhà chơi đùa.
Cũng bởi vậy kinh thành không ít nhà đều diễn ra một cảnh tượng.
“Nương, cho ta ít bạc, ta muốn đi mua ván trượt.”
“Một cái ván trượt năm mươi lượng bạc, ăn cướp à.”
“Mọi người cạnh ta đều chơi ván trượt, nếu ta không mua, sẽ rất mất mặt!”
“Mua cái rắm, đó chính là tiểu tử Lương gia làm ra để lừa các ngươi đó đồ ngốc, năm mươi lượng cũng không phải là nhỏ.” Tiếng người cha mắng.
“Ngài không cho, con đi tìm tổ mẫu, con không muốn mất mặt trước mặt bạn học.”
“Ngươi, cái đồ hỗn láo, xem ta đánh ngươi không!”
Sau đó không quá hai ngày, các thiếu niên thiếu chút nữa bị đánh thấy cha mình cũng đi mua xe trượt……
Sao lúc trước nói là đang lừa đồ ngốc mà……
Mặc kệ thế nào thì Lương Hữu Tiêu kiếm được rất nhiều tiền.
Bởi vì gia thế và bối cảnh của hắn ta đủ mạnh, cho nên ở kinh thành, tạm thời không có người bắt chước làm ra ván trượt và xe trượt để bán.
Tuy nhiên, lại có người mua ván trượt và xe trượt về, trộm nghiên cứu chế tạo để mang tới nơi khác bán.
Bên kia, thôn Hạ Khê.
Tiêu Hàn Tranh cùng Thời Khanh Lạc cũng nhận được hai bức thư từ kinh thành.
Một bức là Lương Hữu Tiêu gửi tới, bức còn lại là người của Tiêu Hàn Tranh viết.
Xem xong bức thư, Thời Khanh Lạc cảm thấy rất vui, “Hề Duệ và Lương Hữu Tiêu thật tuyệt vời!”
“Sức chiến đấu của Tiêu lão thái cũng không giảm, quả thực nữ nhân kia bị sảy thai.”
Tiêu Hàn Tranh khẽ cười nói: “Cũng là quả báo.”
Lúc trước nữ nhân kia lấy đứa bé tính kế nương hắn, cũng nên chuẩn bị gặp quả báo.
Người của hắn nghe được, lần này nữ nhân kia bị tổn thương thân thể, muốn mang thai nữa sẽ rất khó khăn.
Phụ thân cặn bã còn muốn phái người đi tìm sư phụ của hắn.
Hắn mấp máy môi, “Ta đột nhiên có chút chờ mong, khi phụ thân cặn bã biết ta là đồ đệ duy nhất của thần y sẽ có vẻ mặt gì.”
Thời Khanh Lạc cũng không khỏi cười ra tiếng, “Ta cũng chờ mong, nghĩ tới thật vui.”
Có lẽ phụ thân cặn bã sẽ sụp đổ tại chỗ đi.
Tiêu Hàn Tranh xem lá thư còn lại.
"Người của phụ thân ta, đã tìm thấy đám người Hề Duệ cố ý để cho tiểu nhị rời đi."