Lương Hữu Tiêu cũng ngớ ngẩn, không ngờ tới lại có người tính toán độc ác muốn phá hủy tiền đồ của Tiêu Hàn Tranh như vậy.
"Một Ngô gia nho nhỏ, lá gan lại lớn như vậy sao?'
Hắn ta nhìn về phía Tiêu Hàn Tranh nói: "Ngươi chính là học sinh của Hầu đại nhân."
Mặc dù lão đầu kia đã về hưu rồi, nhưng sức ảnh hưởng cũng không nhỏ, còn có tính tình bao che nữa.
Ngô gia chỉ là một thương hộ nhỏ, là thân thích của tiểu thiếp tri phủ, ở trong mắt hắn ta hoàn toàn không là cái thá gì cả.
Tiêu Hàn Tranh nói: “Tất nhiên bọn họ không có gan làm như vậy, nhưng nếu như sau lưng có người giật dây, hoặc là giả vờ nói làm chỗ dựa cho bọn họ thì sao? Bọn họ sẽ không còn sợ nữa."
Thời lão tam bổ sung: “Nghe ý của lão tứ, có người từ kinh thành đến, ở sau lưng điều khiển toàn Ngô gia."
“Chẳng qua cụ thể là ai còn chưa biết được."
Thời Khanh Lạc bĩu môi một cái: “Không cần đoán cũng biết, còn có thể là ai chứ?"
"Là tiền phụ thân cắt đứt quan hệ với tướng công của ta, không muốn để huynh ấy có thể đi lên, cùng với nữ nhân ngoại thất lên chức chính thê chứ ai nữa."
Trước đó Lương Hữu Tiêu có đi hỏi người trong thôn, mọi người chỉ chủ yếu nói cho hắn ta biết về chuyện của Thời Khanh Lạc.
Cho nên hắn ta còn chưa biết chuyện của Tiêu Hàn Tranh.
Vì thế mặt đầy bát quái hỏi: "Phụ thân ruột ở kinh thành của Tiêu Hàn Tranh là ai?"
Thời Khanh Lạc nói đúng sự thật: 'Tiêu Nguyên Thạch - Tiêu Đại tướng quân."
Tiếp đó phổ cập kiến thức cho hắn ta, nói năm đó Tiêu Nguyên Thạch lợi dụng ngoại công của Tiêu Hàn Tranh học võ như thế nào, đi chiến trường lập công làm tướng quân ra sao.
Sau đó mang theo một ngoại thất chỉ lớn hơn Tiêu Hàn Tranh mấy tuổi trở về.
Ngoại thất kia cố ý té sinh non , vu oan cho Tiêu mẫu.
Tiêu tướng quân lợi dụng chuyện này muốn biếm thê làm thiếp, Tiêu Hàn Tranh không đồng ý.
Cuối cùng Tiêu tướng quân ngay cả tử nữ cũng không cần, cắt đứt quan hệ, hòa ly với Tiêu mẫu.
Nữ nhân kia cũng thành công lên chức, nhưng không dừng lại.
Trước đó còn thu mua thầy thuốc trên trấn, hạ độc Tiêu Hàn Tranh.
Sau khi Lương Tiêu Hữu nghe sau thì ngẩn ra, chẳng qua rất nhanh đã bình tĩnh lại.
Dù sao đại tộc thế gia cũng có không ít chuyện xấu xa, mặc dù chuyện xảy ra trên người Tiêu Hàn Tranh rất quá đáng, nhưng hắn ta cũng đã thấy nhiều chuyện còn kinh tởm hơn.
Tất nhiên đối với phu thê Tiêu Nguyên Thạch, hắn ta cũng sinh ra một loại chán ghét.
Nghĩ đến một chuyện, hắn ta hơi có thâm ý nhìn Thời Khanh Lạc.
"Lúc trước ta ở kinh thành nghe được phủ Tiêu tướng quân gây ra không ít chuyện cười, là người ở quê đi kinh thành, không lẽ chính là bút tích của ngươi?"
Ở trước mắt bọn họ, nữ tử này chưa bao giờ che giấu tính tình của mình.
Lúc trước nghe chuyện của Tiêu gia, đó là lúc đám người bọn họ uống rượu còn nói qua, cảm thấy sợ là có người muốn chỉnh Tiêu Nguyên Thạch, lúc này mới giật dây người nhà ở quê lên ồn ào như vậy.