Chỉ là ông không ngờ đối phương còn biết phương pháp thần kỳ như vậy, chuyện này làm cho ông ta kính sợ trong lòng.

Xem ra, cho dù lão đạo trưởng kia không phải lão thần tiên trong truyền thuyết, cũng là cao nhân đã đắc đạo.

Sau khi uống chè đậu xanh mọi người cảm thấy mát mẻ và sảng khoái hơn rất nhiều, lúc này mới xuống núi.

Bạch Hủ yêu cầu Tiểu Tứ đưa Lý tiên sinh trở lại huyện thành, còn hắn ta mặt dày đi theo Tiêu Hàn Tranh và Thời Khanh Lạc về Tiêu gia.

Sau khi Lý tiên sinh trở lại huyện thành, vì Thời Khanh Lạc không bảo ông ta giữ bí mật, cho nên không nhịn được nói chuyện chế băng ra ngoài.

Tất nhiên, còn cường điệu là lão đạo trưởng dạy Thời Khanh Lạc.

Trên thực tế, Thời Khanh Lạc cố tình để Lý tiên sinh và Bạch Hủ uống chè đậu xanh ướp lạnh, cũng để cho họ tận mắt thấy băng..

Chuyện này chắc chắn sẽ được truyền bá rộng rãi, đúng như dự đoán của nàng, chuyện nàng muốn chính là Lý tiên sinh giúp đỡ làm công việc quảng cáo.

Về phần Bạch Hủ, ban đầu không nằm trong kế hoạch của Thời Khanh Lạc, vừa khéo gặp mà thôi.

Bởi vì sự việc này mang màu sắc huyền diệu, cho nên nhanh chóng lan truyền trong huyện thành.

Ngô đại thiếu gia cũng nghe được chuyện này, lập tức đi tìm Ngô gia chủ.

Gã kích động đi vào thư phòng, nói với Ngô gia chủ về câu chuyện của Lý tiên sinh.

“Cha, nếu chúng ta có được phương pháp làm băng này, sẽ có lợi cực lớn cho nhà chúng ta.”

Ngô gia chủ nghe Ngô đại thiếu gia nói xong, trong mắt lóe lên một tia sáng.

Bây giờ thời tiết nóng, cho dù là đang ở trong kinh thành, những nhà có bồn băng để dùng cũng không nhiều.

Nếu như có thể biết phương thức chế tạo ra băng, mang đến kinh thành tìm đúng người bán ân tình, nhất định có lợi không ngừng.

Sau đó còn có thể chế tạo ra băng, bán giá cao cho mấy người thiếu băng.

Ngô gia chủ suy nghĩ rồi nói: “Con gọi Thời lão tứ đi nói chuyện với nha đầu c.h.ế.t tiệt kia, xem nó có chịu bán phương thức không.”

Đối với ông ta, nha đầu kia chỉ là một dã nha đầu không có kiến thức, cho nên lần trước mới bán quả cầu đen cho họ với giá 600 lượng.

Ngô đại thiếu gia gật đầu, “Vâng, bây giờ con sẽ đi tìm Thời lão tứ.”

Ngay khi gã đang muốn rời đi, Ngô gia chủ hỏi: “Tiến triển của quả cầu đen tới đâu rồi?”

Nhắc tới chuyện này, Ngô đại thiếu gia không biết nên nói sao: “Bọn họ vẫn đang thử tìm xem thứ bột trong quả cầu đen đó là do thứ gì làm ra, đến giờ vẫn chưa có tiến triển lớn.”

Cũng không biết là khi nào mới có thể tạo thành.

Gã nói: “Phụ thân, người nói xem nha đầu đó có phương thức tạo quả cầu đen không?”

Ngô gia chủ nghĩ rồi nói: “Cái này khó nói, con kêu Thời lão tứ tìm hiểu chuyện này xem.”

“Nếu có thì chúng ta có thể mua với giá cao.”

Hiện tại tìm người đến nghiên cứu và làm ra còn phí tiền và thời gian hơn.

Chỉ cần tạo ra được quả cầu đen, ngày tháng sống tốt của nha đầu c.h.ế.t tiệt kia sẽ kết thúc.

Ông ta nói thêm: “Nếu bên phía Thời lão tứ không ổn, thì hai ngày sau con đích thân tới thôn Hạ Khê tìm nha đầu kia nói chuyện.”

Ngô đại thiếu gia cũng có suy nghĩ giống vậy: “Vâng.”

Gã nghe nói hôm nay Bạch Hủ cùng Tiêu Hàn Tranh về thôn, có vẻ như đã thấy được băng lạnh rồi.



Không thể để Bạch gia chiếm trước được.

Gần đây Bạch gia làm ra một loại đường trắng, mặc kệ là màu sắc hay mùi vị đều tốt hơn bên ngoài thị trường, còn đưa tới kinh thành bán với giá cao.

Bọn họ hoài nghi có khả năng liên quan tới nha đầu c.h.ế.t tiệt kia.

Việc này làm cho bọn họ cảm thấy nguy hiểm, tuyệt đối không thể để Bạch gia vượt mặt.

Một bên khác trong thôn.

Bạch Hủ cũng muốn mua lại phương thức.

Hắn ta bám lấy Thời Khanh Lạc hỏi: “Chúng ta cũng tính là bằng hữu rồi, phương thức này ngươi ra cái giá đi, bán cho ta được không?”

Thời Khanh Lạc lắc đầu, “Không bán.”

Nàng tìm ra mỏ đá tiêu làm ra băng, chủ yếu là vì để cho người nhà dùng thoải mái, sẵn tiện xem thử có thể hố được người xấu hay không.

Cũng chưa có ý dùng để kiếm tiền.

Bạch Hủ nghĩ rồi nói: “Ngươi muốn tạo băng để bán? Hay là phương thức tạo băng rất phiền phức?”

Thời Khanh Lạc trả lời: “Cách tạo băng rất đơn giản, tùy ý tìm một người tới đều có thể học được.”

“Ta cũng không có hứng thú việc tạo băng để bán.”

Bạch Hủ cạn lời nói: “Thế ngươi giữ lại phương thức làm gì? Chi bằng bán cho ta kiếm chút bạc, đỡ phí.”

Thời Khanh Lạc cau mày: “Nhìn ta giống người ham tiền lắm hả?”

Bạch Hủ: “...” Giống, trước kia không biết ai là người thấy tiền sáng mắt.

Nhưng ngoài miệng lại nói: “Tất nhiên ngươi không giống rồi, nhưng trước kia ngươi từng nói, không phải muốn kiếm nhiều tiền sao?”

Thời Khanh Lạc nói: “Hiện giờ tạm thời ta không thiếu tiền, cho nên không muốn bán.”

Nàng thích quá trình tạo ra đồ vật, cũng không chấp nhận có thể bán ra tiền hay không.

Nếu không ở hiện đại nàng đã trực tiếp kế thừa kinh doanh trong nhà rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play