Vẻ mặt Bạch Hủ bất lực: "Được rồi, ta giúp ngươi đi tìm tiểu cữu của ta."
Trái lại những thứ này không khó mua, nhưng chính là phiền toái.
"Trừ gốc hoa cúc ba màu này, ngươi còn có thể tạo ra hoa cúc, hoa sơn trà, hoa mẫu đơn có màu sắc hiếm lạ khác không?"
Như vậy là hắn ta đã đồng ý với trọng điểm của Thời Khanh Lạc.
Thời Khanh Lạc gật đầu: "Không thành vấn đề, ta có thể tạo ra hoa cúc, hoa sơn trà, mẫu đơn nhiều màu..."
"Chỉ có ngươi nghĩ không ra, chứ không có thứ ta không làm ra được."
Lần này Bạch Hủ nửa tin nửa ngờ, hắn ta thuận miệng hỏi: "Hoa cúc và mẫu đơn màu lam, ngươi có thể tạo ra sao?"
Thời Khanh Lạc gật đầu: "Có thể nha!"
"Đừng nói là hoa cúc màu lam, đến cả hoa cúc xanh lục đều có thể."
Bạch Hủ: "..." Thiệt hay giả?
"Được, vậy thì ngươi tạo ra mấy chậu hoa có màu sắc mà chúng ta vừa nói, giá cả vẫn là ba trăm lượng một gốc."
Thời Khanh Lạc nói: "Cái này khó tạo hơn hoa cúc nhiều màu, cho nên giá phải cao hơn."
"Màu sắc thuần khiết càng có thể giành được sự yêu thích của văn nhân, ngươi mang đi kinh thành bán cũng được, hoặc là bán cho mọi người đều rất hiếm."
"Hơn nữa ta nghe nói, kinh thành có không ít thế gia quý tộc đều thích chơi hoa."
"Bốn trăm lượng một gốc, nếu ngươi mua, qua mấy ngày nữa ta liền bắt đầu trồng."
Nhổ lông cừu a nhổ lông cừu!
Bạch Hủ trầm mặc chốc lát, cắn răng nói: "Được, chỉ cần ngươi trồng ra, ta liền mua với giá bốn trăm lượng."
Nếu có thể liên tục vận chuyển những loại hoa hiếm lạ này lên kinh thành, hắn ta chẳng những có thể nâng giá, mà danh tiếng của hắn sẽ ngày càng tăng lên.
Hơn nữa thật ra thì kiếm được tiền hay không chỉ là chuyện nhỏ, mấu chốt là hắn ta có thể mượn những thứ hoa này giao thiệp với giới quý tộc kinh thành.
Thời Khanh Lạc cười nói: "Phải rồi, làm ăn thì phải sảng khoái như vậy."
"Nhìn thấy ngươi thoải mái như vậy, ta lại bán cho ngươi một bí kỹ."
Bạch Hủ: "..." Bí kỹ của ngươi cũng quá nhiều đi?
Chỉ là hắn ta cũng biết đây là bí kỹ của Thời Khanh Lạc, vì vậy cũng không nghiên cứu quá sâu.
Chẳng qua là có chút tiếc nuối, tại sao ban đầu hắn ta không lên núi viếng thăm lão đạo trưởng?
Hắn tò mò hỏi: "Bí kỹ gì?"
Thời Khanh Lạc nói thật: "Tạo ra gạch lát nền và gạch men sứ."
Bạch Hủ không hiểu: "Gạch lát nền và gạch men sứ là gì?"
Thời Khanh Lạc giải thích: "Chính là một loại gạch trải trên đất, tương tự như đá hoa cương, nhưng lại có thể tạo ra bằng sức người."
"Hơn nữa mỏng nhẹ dễ vận chuyển, màu sắc cũng rất phong phú, trải trên đất vừa đẹp mắt vừa thoáng mát, chống cháy, chống nước, chống mục nát."
"Hiệu quả trải ra cũng không kém hơn đá hoa cương hay cẩm thạch trắng, mấu chốt là giá thành thấp hơn rất nhiều so với đá hoa cương và cẩm thạch trắng."
Đây là lần đầu tiên Bạch Hủ nghe thấy thứ này: "Thật? Nếu không thì ngươi làm ra cho ta xem trước một chút?"
Thời Khanh Lạc bĩu môi một cái, trực tiếp nói: "Nếu không phải do ta sợ phiền toái, ta liền tự đi làm, hà tất phải lợi cho ngươi."
"Ngươi muốn tin hay không thì tùy, sau này nếu ta tự mình làm ra, cũng sẽ không nói cho ngươi bí kỹ này, ngươi cũng đừng hối hận."
Bạch Hủ: "..." Hóa ra là ngươi sợ phiền toái nên mới ném cho ta.
Chỉ là hắn ta suy nghĩ một chút, vẫn quyết định tin tưởng nàng.
Hết cách rồi, ai bảo trước kia hắn ta không ngừng bị vả mặt chứ.