Thời Khanh Lạc cười khúc khích: “Đương nhiên là do ta trồng, mặt của ngươi có đau không?”
Bạch Hủ: “…” Ngươi có còn là người không?
Hắn ta rất tò mò: “Hoa cúc này trồng như thế nào?”
Thời Khanh Lạc nhướng mày: “Đây là bí kĩ ngươi hiểu không?”
Đây là tay nghề kiếm cơm của nàng, làm sao có thể lan truyền ra ngoài được.
Ít nhất là không phải bây giờ.
Bạch Hủ bật cười: “Được, vậy ta không hỏi cách trồng nữa, ta muốn hỏi ngươi bán nó như thế nào.”
Thời Khanh Lạc rót cho hắn ta một ly trà: “Vậy ngươi nghĩ nó đáng giá bao nhiêu?”
Bạch Hủ hỏi ngược lại: “Thứ ngươi có thể trồng ra không chỉ đơn giản có mỗi cây hoa này đi?”
Thời Khanh Lạc nhếch môi: “Vậy phải xem giá cả, nếu giá tốt thì chỉ có một cây, mua rồi độc nhất vô nhị.”
“Nếu giá bình dân, thì có thể có mười hoặc một trăm cây như vậy.”
Bạch Hủ: “…” Cảm giác nàng đang chờ hắn ta sập bẫy.
“Ngươi đang cần tiền gấp?”
Hắn ta lại nói: “Ngươi là nương tử của tú tài, rất có thể sau này ngươi sẽ trở thành nương tử của cử nhân thậm chí là Trạng nguyên.”
Thời Thanh Lạc trợn mắt nhìn hắn ta: “Nương tử loại nào cũng cần phải ăn.”
“Ta đang thiếu tiền, đừng lòng vòng, cứ ra giá, sau đó ngươi để lại cho mình thưởng thức cũng được hoặc mang đến kinh thành bán với giá cả cao cũng được. Không liên quan gì đến ta."
Bạch Hủ không nói nên lời: “Không phải lúc trước ta đưa cho ngươi một ngàn lượng sao, nghe nói ngươi còn lấy được sáu trăm lượng từ Ngô gia, như vậy vẫn chưa đủ để ngươi ăn uống sao? ”
Thời Khanh Lạc nói như một lẽ đương nhiên: “Ai mà không thích nhiều tiền? ”
“Nhà mới của ta sắp xây tốn hơn nghìn lượng. Ngoài ra, ta còn có một số xưởng đang chờ bắt đầu xây dựng. Đây đều là số tiền cần thiết để chi tiêu! "
Nàng muốn mọi thứ đều được làm trong cùng một lúc! Sàn nhà trong phòng phải lát gạch, phòng khách nên được phủ bằng đá cẩm thạch.
Bây giờ không có gạch lát sàn, nhưng có đá cẩm thạch.
Tuy nhiên, giá cả của đá cẩm thạch rất đắt, nếu đắp hết, theo như Tiêu Hàn Tranh tính toán, ước tính chỉ riêng đá cẩm thạch đã có giá hàng trăm lượng.
Sàn gỗ nguyên khối rất dễ kiếm, chỉ cần lên núi chặt là có thể làm được.
Cho nên nàng muốn mở xưởng gạch, hoặc bán kỹ thuật này, như vậy chi pgis dùng gạch lát sàn sẽ tiết kiệm hơn đá cẩm thạch lại, còn thuận tiện nữa.
Bạch Hủ bất lực: “Ngươi xây một tòa nhà đắt tiền như vậy trong ghôn làm gì?”
Loại nhà tốt hơn ở huyện thành cũng chỉ có mấy trăm lượng.
Nhưng căn nhà ở nông thôn này là tốn hàng nghìn lượng, nữ nhân này cũng thật quá tham lam.
Thời Khanh Lạc nhấp một ngụm trà: “Đương nhiên là để hưởng thụ, nếu không thì tại sao ta lại phải kiếm nhiều tiền như vậy?”
Nàng nói một cách tự nhiên: “Kiếm tiền là để tiêu.”
Bạch Hủ: “...” Tiêu Hàn Tranh, ngươi có biết tức phụ của ngươi phá của đến mức nào không?
“Ngươi thật lợi hại.” Hắn ta không biết phải nói gì.
“Ta chỉ tò mò, tại sao ngươi muốn bỏ ra một số tiền lớn như vậy chỉ để xây một ngôi nhà trong thôn quê nhỏ?” Hắn ta thực sự không thể hình dung ra được.
Thời Khanh Lạc không muốn chia sẻ bí mật với hắn ta: "Khi ta xây nó xong ngươi sẽ biết."
Nàng chỉ thảo luận chuyện này với tướng công, dù sao cũng là nhà mới của bọn họ, người ngoài như Bạch Hủ không cần phải để ý.
Bạch Hủ: "..." Hắn ta cảm nhận được sự ghét bỏ vô cùng rõ ràng.
Hắn ta bĩu môi: “Được rồi, vậy ta sẽ đợi xem ngôi nhà mới của ngươi trông như thế nào.”
Thời Khanh Lạc khẳng định nói: “Chắc hẳn lúc đó ngươi sẽ thấy ghen tị, cũng sẽ được mở rộng tầm mắt.”