Nhưng hiện tại, oán hận ngập trời này chỉ có thể bị chôn sâu trong đáy lòng.

Bởi vì, cậu hoàn toàn không thể làm gì được.

Cậu rất yếu, ngay cả Vương Nhị Ngưu trong làng mà cậu cũng không đánh lại.

Quái thai nhỏ nằm rạp trên mặt đất, tuyệt vọng nhìn thế giới này.

Cậu không mở miệng cầu cứu, bởi vì cậu đã thử vô số lần, và cậu biết thừa sẽ không có ai sẽ giúp đỡ cậu cả.

Cũng như bây giờ vậy, những người dân đứng xem đều nhìn cậu với ánh mắt kinh ngạc và ghê tởm.

Họ sẽ ngạc nhiên tại sao cậu lại có gương mặt giống như quỷ, sẽ ghê tởm cậu bẩn thỉu và hôi hám, rồi coi cậu như một món đồ lạ để "thưởng thức".

Không một ai chịu chìa tay ra, không một ai đồng tình với cậu.

Dường như với họ, một đứa quái thai xấu xí như cậu xứng đáng bị bắt nạt như vậy.

Quái thai nhỏ phát ra âm thanh khò khè trong cổ họng, mười ngón tay bấu chặt xuống đất.

Mọi người đều sợ khuôn mặt này của cậu, đều coi cậu là quái thai, không nên tồn tại trên đời này.

Nhưng những người này có xứng đáng được gọi là người không?

Họ mang trên mình khuôn mặt đẹp đẽ hơn cậu, nhưng lại làm những việc như ác quỷ vậy.

Thật ghê tởm.

Thật sự ghê tởm đến tận cùng!

Nhìn thấy tên gia đinh cầm dao găm ngày càng tiến lại gần, quái thai nhỏ đột nhiên bật dậy, nhân lúc không ai đề phòng mà giật lấy dao găm trong tay hắn ta, rồi đâm mù mắt hắn ta.

"A——" Tên đó thét lên thảm thiết.

Nhân lúc mọi người chú ý đến tiếng hét kia mà bị dời lực chú ý, quái thai nhỏ xô đẩy đám đông, cố gắng chạy thoát.

Cậu đã làm người khác bị thương, mà người đó lại có liên quan đến thành chủ, cậu không dám đến phủ thành chủ, sợ tự chui đầu vào rọ.

Quái thai nhỏ trốn vào ổ của đám ăn mày.

Cậu lê thân thể đầy vết thương đến một góc khuất, cuộn mình lại thành một đống. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Máu trên người cậu vẫn đang chảy, rất đau, nhưng dường như cậu không cảm nhận được điều đó, gương mặt đầy u thịt không có chút biểu cảm nào, chỉ có đôi mắt đầy vẻ u ám và sự chết chóc.

Có người sống trong nhung lụa, có người, lại không được sống như con người.

Ông trời thật đúng là bất công!

“Đây là địa bàn của ta, cút ngay!” một tên ăn mày đá cậu một cú.

Quái thai nhỏ che vết thương bò dậy chạy đi, tiếp tục tìm một ổ ăn mày khác.

Cậu nên rời khỏi thành Tích Tuyết, nhưng cậu không làm thế.

Trong thành tốt hơn ngoài thành rất nhiều, ít nhất cậu không phải giành ăn với lợn, cũng không phải giành phân tươi với chó săn.

Chỉ cần giấu kỹ khuôn mặt của mình, nhìn thấy cậu mặc mỏng manh như vậy, cũng có người ném cho cậu một cái bánh bao.

Quái thai nhỏ lấy tấm thẻ gỗ trong ngực ra nhìn, ánh mắt có chút dao động, nhưng ánh mắt ấy lại nhanh chóng trở lại lạnh lẽo như một hồ nước lặng…

Trong phủ thành chủ.

Tiểu Đường đang nằm trên mặt đất, vểnh cái mông tròn vo béo múp của mình lên, chăm chú lật từng trang của cuốn bút kỳ bảo bối mà phụ thân để lại - "Bút Ký Ba Ngàn Thế Giới", lướt qua một lần nữa về cốt truyện của thế giới này.

“Diên Diên ~”

Nam Diên ngáp một cái, lười biếng hất hất mí mắt: "Hử?”

“Chúng ta thực sự không đi công lược đại boss phản diện ư? Phụ thân nói, đây là cách nhanh nhất.”

Nam Diên hờ hững: "Không đi.”

Có lẽ nhanh, nhưng cách này với Nam Diên thì lại quá khó.

Haha, bảo nàng - một kẻ với khuôn mặt không chút cảm xúc nào đi lấy lòng một tên phản diện tính khí thất thường ư?

Coi nàng như mẫu thân của nàng, một diễn viên tài ba, dễ dàng nhập vai vào các nhân vật khác nhau, nịnh nọt phụ thân nàng đủ kiểu à.

Nam Diên trưng gương mặt kiêu sa lạnh lùng, nhưng trong lòng lại đang thầm đuma đủ điều.

Cảm ơn phụ thân nàng, đã truyền cho nàng huyết mạch lợi hại, cảm ơn mẫu thân nàng, đã sinh ra nàng với gương mặt không cảm xúc này, giúp nàng tránh được không ít rắc rối.

Chỉ cần nàng đứng đó, lạnh lùng liếc một cái, những kẻ yếu đuối kia đã sợ hãi đến phát khiếp.

Tiểu Đường thấy nàng uể oải như vậy, liền ưỡn ngực nhỏ: "Không sao đâu Diên Diên, chúng ta có thể làm nhiều việc tốt mà, đợi đến khi Diên Diên cứu được nhiều người, chúng ta sẽ có nhiều sức mạnh tín ngưỡng và công đức, tích tiểu thành đại, cũng giống như nhau cả thôi ~”

Tiểu Đường hùng hồn lấy một cuốn sách khác ra.

Tên sách: Sổ Tay Tu Luyện Thánh Mẫu.

Vô tình liếc thấy bìa sách, Nam Diên: …

Nam Diên không khỏi suy ngẫm, có phải nàng đã quá nuông chiều tiểu tử này rồi hay không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play