Mặt trăng còn treo trên bầu trời, tỏa ra ánh sáng trong vắt. Dưới ánh trăng chiếu rọi, Sở Tang Ninh nhìn xuyên qua khe cửa thấy một bóng người.
Trong nháy mắt cô sởn tóc gáy, lặng lẽ nhẹ nhàng đến cửa phòng Lâm Tú Chi, thấp giọng gọi: "Dì ơi, người ngủ chưa, ở cửa có người."
Lâm Tú Chi bừng tỉnh, ngay cả giày cũng đi ngược cầm chổi che chở Sở Tang Ninh: "Con nhìn rõ chưa?"
“Dạ, là một người đàn ông, nhìn dáng dấp rất cao."
"Để dì nhìn coi ai tới, xem dì đánh chết nó." Lâm Tú Chi cho rằng là tên lưu manh nào đó tà tâm chưa dứt, gọi ông chồng già nhà mình, ngay cả Phan Văn Lan cùng chồng mình cũng đi ra.
Một nhóm bốn năm người đều cầm gậy, xẻng, Sở Tang Ninh cầm một cái túi, định thừa dịp tên đó không chú ý trực tiếp đánh hắn một trận tơi bời.
"Tang Ninh, đợi lát nữa dì mở cửa con đi lên lừa hắn." Lâm Tú Chi sắp xếp cho tất cả mọi người, cam đoan để cho tên khốn chịu đủ giáo huấn, không dám đến nhà họ Giang lần thứ hai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT