Hoàng Hậu thấy thái độ tích cực điều trị của ta thì an tâm hơn, lại dặn ta vài câu sau đó mới cho ta rời đi.
Trở lại phòng, biểu cảm của chợt âm trầm xuống.
Sơ suất.
Thật là sơ suất.
Nếu dựa theo tình tiết kịch bản lúc trước, ta một năm sau gg.
Nhưng từ khi ta tới đây, thu đông luôn luôn xin nghỉ, mùa hè cũng không ló đầu ra, Hoàng Hậu nơi đấy cảm thấy không đúng cũng là bình thường.
Chỉ là cứ như vậy, ta xem như bị Hoàng Hậu theo dõi, nhất định phải nhanh nhanh nghĩ cách khiến Hoàng Hậu dời đi lực chú ý mới được.
Phiền lòng bây giờ của Hoàng Hậu đơn giản là Hồ Phi độc chiếm chuyên sủng của Hoàng Thượng, nàng ta phe Huệ Tần các nàng không được Hoàng Thượng ưa thích, mà sở dĩ Hoàng Thượng chuyên sủng Hồ Phi là vì hương thơm lạ trên người nàng ta.
Sau khi ở trong phòng lăn qua lăn lại vài vòng, thần sắc ta bình tĩnh lại.
“Thúy Liễu, ngươi đi gọi nội thị Tào tới.”
Trong thời gian này kiếm được không ít tiền từ việc bán đồ lạnh, chuyện lúc trước muốn giờ cũng có thể bắt đầu làm.
10.
Sau khi Nội thị Tào mang hương liệu mua được về, ta giao toàn bộ việc kinh doanh trái cây ướp lạnh cho Thúy Liễu làm, bản thân thì bế quan đi chế hương.
Giữa hè đảo mắt đã qua, khi mà hoa quế nở rộ, dầu thơm của ta cuối cùng cũng làm xong.
Lúc Thúy Liễu đang đếm tiền, cửa bị đẩy ra một cái, ta khí thế bừng bừng đi vào.
“Đi, đi cùng ta đến Uy Hỉ Cung một chuyến.”
Thúy liễu: “Dạ?”
Quan hệ giữa ta với Huệ Tần không tốt, phải nói, quan hệ của ta với hầu hết phi tần trong cung đều không tốt.
Thúy Liễu biết điểm này, vì thế mới càng kinh ngạc.
“Tiểu chủ, người tìm Huệ Tần Nương Nương làm gì ạ?”
Ta hợp tình hợp lý nói: “Bởi vì, nàng ta có nhiều tiền!”
Thời gian Huệ Tần tiến cung không khác Thục Phi lắm, đã từng được vài lần thánh sủng, nhưng sở dĩ cấp vị không cao chủ yếu là vì thân phận nhà mẹ đẻ nàng ta kéo chân.
Nhà mẹ đẻ Huệ Tần là thương nhân lớn.
Tuy cấp vị Huệ Tần không cao, nhưng lại là phi tần có nhiều tiền nhất trong cung, tốc độ tiêu tiền có thể hình dung với việc hắt nước ào ào.
Từng chậu từng chậu ném ra toàn là vàng là bạc.
Cho nên đương mùa hè, nàng ta hỏi xin Nội Vụ Phủ băng phiến không được, dưới cơn tức giận mua mấy chục xe từ ngoài cung, mỗi ngày liên tục không ngừng chuyển tới đây, nghe đâu chỉ sắp xếp lên xuống thôi đã tốn mấy nghìn lượng.
Nghe thấy ta đến đây, Huệ Tần có chút kinh ngạc.
“Lê Đáp Ứng đó tiến cung một năm thì bệnh hết chín tháng, bình thường nhìn thấy thì không khác gì lao quỷ sắp chết, sao hôm nay tới nơi này của ta?”
Tỳ nữ bên người Huệ Tần nói: “Nghe nói là có đồ tốt muốn dâng cho Nương Nương.”
Huệ Tần cười nhạo một tiếng: “Nàng ta ngoài là một con quỷ nghèo còn thêm một con quỷ bệnh, có thể có thứ gì tốt, ta không gặp, đuổi nàng ta đi.”
“Vâng.”
“Khoan đã.”
Huệ Tần gọi lại tỳ nữ kia, do dự một lát rồi nói: “Đưa nàng ta đến chỗ thiên điện chờ.”
Mặc dù là thiên điện, nhưng nơi này đặt rất nhiều bồn băng, thậm chí còn có máy quạt đồng chạy bằng tay.
Không chờ bao lâu, Huệ Tần đã tới, ta đứng dậy hành lễ.
Huệ Tần xua tay, đi qua tựa người lên ghế dài quý phi: “Hành lễ thì miễn đi, trời nóng nực, sao Lê Đáp Ứng tự dưng nhớ đến chỗ này của ta?”
Ta tròn mắt nói sao nói trăng: “Vẫn luôn nghe nói trong cung Huệ Tần Nương Nương mát lạnh giống như mùa đông, ta chỉ muốn đến đây cho biết.”
Huệ Tần thập phần đắc ý: “Ngươi vẫn là khéo nói, mấy bồn băng trong điện này của ta toàn bộ đều là độc nhất trong cung.”
Ta cười nói: “Loại đãi ngộ này của Huệ Tần tỷ tỷ, e rằng Hồ Phi Nương Nương có được sủng ái cũng kém xa.”
“Nàng ta?” Trong mắt Huệ Tần không che giấu chút nào sự chán ghét và khinh thường, “Một người Hồ đến từ Tây Vực, trên người mang chút mùi dê lẳng lơ để rù quến Hoàng Thượng, thứ thân phận kia của nàng ta cũng xứng để so với bản cung?”
“Đúng vậy.” Ta xoa tay thở dài, “Ta thấy Hồ Phi kém xa Huệ Tần Nương Nương, nàng ta ngoại thừ mùi hương cơ thể bên ngoài kì lạ kia, căn bản không thể so sánh với Huệ Tần Nương Nương.”
“Nhưng chính vì hương thơm cơ thể kì lạ đó, các Nương Nương trong cung mới bị nàng ta đè đầu cưỡi cổ.”
Bị đụng trúng chỗ đau, Huệ Tần giận dữ nói: “Ngươi nói mấy thứ nhảm nhí này có ích gì.”
“Nương Nương, trong tay ta có thứ có thể giúp Nương Nương một chút.”
Nói rồi, Thúy Liễu đưa tới một cái hộp gỗ.
Tỳ nữ bên người Huệ Tần nhìn xuống ánh mắt Huệ Tần, tiến lên nhận lấy.
Hộp gỗ mở ra, bên trong là một tấm khăn lụa.
“Nương Nương, người không ngại hãy để gần ngửi một chút.”
Trên khăn lụa là hương thơm như ẩn như hiện, như sương như khói.
Nhiệt độ không khí thấp từ băng phiến khiến làn hương này lan ra càng thêm thanh u.
Huệ Tần không kiềm được nhắm mắt lại để sát lại ngửi: “Bổn cung ngửi thấy…… Giống như hương bưởi, quýt và gỗ thông?”
Mùi hương lẫn lộn, nhưng rất thơm.
Ta đọc từ biểu cảm của Huệ Tần đã biết được những lời nàng ta chưa nói.
Nàng ta rất hài lòng với mùi hương này.
Ta cười: “Tần thiếp gần đây mới nhận được một thứ gọi là dầu thơm, là phụ thân mua từ chỗ một vị đạo sĩ tha hương, hương thơm này cực kì dễ chịu, chỉ cần hơi dính một chút lên trên quần áo hay da thịt là có thể giữ suốt ba ngày.”
Ánh mắt Huệ Tần sáng lên: “Muội muội tốt, trong tay ngươi có bao nhiêu dầu thơm? Có thể đưa cho ta hay không?”
Ta tỏ vẻ khó xử nói: “Phụ thân đưa tới tất cả ba hộp, hôm nay muội muội đến đây vốn là muốn tặng cho tỷ tỷ một hộp.”
Huệ Tần một hộp sao đủ thỏa mãn, nàng ta kéo lấy tay ta: “Muội muội tốt, ngươi nhất định phải đưa ba hộp dầu thơm hết cho ta.”
Ta rất khó xử: “Nhưng… Nhưng…”
Huệ Tần đưa mắt ra hiệu về phía thị nữ của nàng ta, thị nữ rất nhanh cầm ra một cái hộp gỗ.
Huệ Tần nhét hộp gỗ vào trong tay ta, dáng vẻ không cho từ chối nói: “Ta biết món đồ này hiếm có khó tìm, đây cũng là chút tâm ý của ta.”
“Muội muội tốt, ngươi giữ dầu thơm này cũng không tác dụng gì, ở đây là trong hoàng cung, vẫn không tốt bằng lấy chút bạc giữ bên mình.”
“Chỗ này có tám nghìn lượng ngân phiếu, coi như bồi thường cho ngươi với nhà người ngươi nhà ngươi.”
Ta ôm hộp gỗ, hai mắt sáng ngời lấp lánh: “Cái này, cái này ngại ngùng quá. Vậy về ta sẽ bảo người mang dầu thơm đến cho ngươi.”
Huệ Tần đã gấp không thể đợi: “Bổn cung nhớ ra vẫn chưa đến ngồi cung của muội muội đâu, bổn cung cùng ngươi đi qua đi.”
Ta với Thúy Liễu nhìn nhau, Thúy Liễu khẽ gật đầu đến mức khó phát hiện ra.
Trước khi ra ngoài, mấy thứ kia trong phòng đều đã cất đi.
11.
Huệ Tần nhờ vào dầu thơm lần nữa đạt được thánh sủng.
Trong khoảng thời gian này Hoàng Thượng đem toàn bộ phi tần hậu cung vắng vẻ, chuyên sủng Huệ Tần.
Bây giờ mỗi khi đi thỉnh an, đối mặt với một phòng oán phụ thật sự khiến ta choáng váng.
Vì thế ta lại xin nghỉ với Hoàng Hậu, ngoài mặt gọi là đóng cửa dưỡng bệnh.
Kết quả hôm nay tẩm điện có một vị khách không mời mà đến.
Thục Phi rất có hứng thú đánh giá trang trí trong phòng.
“Muội muội gần đây không phải mới được tám ngàn lượng à? Sao phòng ở vẫn còn đơn giản như vậy.”
Ta cười gượng hai tiếng: “Thục Phi Nương Nương sao lại đến đây? Tám nghìn lượng kia là có ý gì, muội muội nghe không hiểu.”
Thục Phi cười gằn một tiếng, ngồi thẳng xuống ghế chủ vị.