Cung Đấu Không Bằng Bán Khoai Lang

Chương 4


1 tháng


Tiểu thái giám như cũ mỗi loại mua hai đồng, dùng hộp đồ ăn trang mang đi.

Lúc này có cung nhân khác đến đây mua đồ, ta cũng không kịp hỏi hắn là người cung nào.

Tiểu thái giám kia cứ vậy xách đồ đi, một đường thẳng tới Kim Loan Điện.

Trong phòng đặt hai bồn băng, nhưng vẫn hơi khô nóng.

Tiểu thái giám đặt đồ lên bàn, vẫy lui hạ nhân.

“Đây, Lê tẩu tẩu mới làm đồ ăn.”

“Hoàng huynh ngươi cũng thật thú vị, muốn ăn vặt còn bắt ta giả trang thành như vậy để đi mua.”

“Ta đường đường là một thân vương, chỉ vì mua đồ uống ướp lạnh mà phải cải trang giả dạng, chuyện cười gì đây.”

Tiểu thái giám lầu bầu, mở hộp đồ ăn ra: “Nhưng nói đi nói lại, nàng ta chỉ là Đáp Ứng, lấy đâu ra nhiều băng vậy. Phụ thân nàng ta tham ô? Cũng không đúng lắm, nếu phụ thân nàng ta tham ô thật, thế nàng ta còn đi bán hàng làm gì nữa.”

Hoàng Đế trẻ tuổi có phần giống với tiểu thái giám ném tấu chương sang một bên, cầm chén trái cây ướp lạnh trộn lẫn một vòng, cười tới cao thâm khó đoán:

“Bản lĩnh nàng ta không nhỏ đâu.”

Bởi vì giá thành nguyên liệu làm trái cây ướp lạnh cao, ta bán năm đồng bạc một chén. Giá này ở trong hoàng cung cũng hơi cao, vốn dĩ ta cho rằng đám cung nữ thái giám sẽ có xu hướng mua mấy văn tiền một cây kem.

Kết quả từ sau khi trái cây ướp lạnh xuất hiện, tất cả cung nữ thái giám đến đây đều muốn một chén trái cây dầm sữa, thậm chí sau này, bọn họ còn mang theo cặp lồng đựng đồ ăn, mỗi lần muốn hơn ba năm chén cũng bình thường.

8.

Cuối cùng đến một ngày.

Trong một lần thỉnh an, Hoàng Hậu cười nói:

“Dạo này trời nóng, bổn cung được một ít món ăn mới lạ, vừa hay mọi người cùng nếm thử.”

Đồ bưng lên, chính là trái cây ướp lạnh ta làm.

Con ngươi ta lay động.

Kiểu dáng được mang lên, chính là kiểu dáng mà người ta định chế để nâng tầm giá trị.

Nhưng người mua chẳng phải nói là nhóm người Nội Vụ Phủ sao? Làm thế nào đem đến chỗ Hoàng Hậu rồi!!!

Vốn dĩ chỉ có mấy loại trái cây ướp lạnh, bây giờ được đựng trong bồn sứ nhỏ, thêm nhiều loại trái cây xếp thành vòng tròn, rưới thêm nước mật từ các loại đậu nấu chín, còn có khoai dẻo làm từ khoai lang và bí ngô của ta và Thúy Liễu, ở giữa đặt một tầng băng sữa đặc cao cao làm từ sữa bò, nhìn trông giống như núi tuyết.

Bên trên lớp băng sữa đặc còn cắm hai cây kem nghiêng nghiêng màu xanh nhạt và hồng đào, đây là vị dưa lưới và dưa hấu mới ra gần đây.

Một phần trái cây phiên bản siêu cấp xa hoa được mang lên, sắc mặt đám phi tần mỗi người một vẻ.

Hạ nhân trong cung các nàng cũng có mang tới, nhưng không có đẹp như vậy!

Hoàng Hậu dường như vô tình nói: “Người của Nội Vụ Phủ bên kia thật đúng là có lòng, không ngờ lại có thể làm ra một thứ tinh xảo bắt mắt như vậy.”

“Năm nay số lượng băng phiến không nhiều, ta nghe đâu có phi tần quấn lấy Hoàng Thượng tranh sủng nịnh nọt, chỉ vì muốn nhiều hơn một ít băng phiến, việc này có thật không?”

Nói tới đây, Hoàng Hậu liếc mắt nhìn mọi người.

Khuôn mặt Huệ Tần lộ ra vẻ khinh thường: “Nương Nương nhưng đừng nhìn ta, cái loại tác phong tiểu nhân như vậy, ta không làm được đâu.”

“Ta ấy, dù phải dùng ít nhiều tiền đi mua băng, cũng không làm ra chuyện mất mặt đấy.”

Ta rảnh rỗi cúi đầu ăn trái cây ướp lạnh, tầm mắt nhanh chóng lướt nhanh một vòng.

Hậu cung vẫn luôn chia thành ba phe lớn, một phe đi theo thế lực được tín nhiệm nhất là Thục Phi, một phe dựa vào Hoàng Hậu với Huệ Tần, một phe rời rạc yếu ớt không thuộc hai phe trên.

Hiện tại nhóm nhỏ do Thục Phi đứng đầu đều trong trạng thái xem kịch, còn nhóm Huệ Tần làm lực lượng chính đi âm dương quái khí chèn ép móc mỉa, ở đây chỉ có một người mặt nặng mày nhẹ khó coi: Hồ Phi gần đây cực kì được sủng ái.

Cung đấu đó!

Ta kích động đến mức ăn hai thìa lớn băng sữa đặc.

Nhưng có thể vì biểu cảm xem kịch quá rõ ràng, Hoàng Hậu chú ý tới ta, hỏi: “Lê Đáp Ứng gần đây thân thể thế nào, đã tốt hơn chưa?”

Biểu cảm ta căng thẳng, ta với Hoàng Hậu vẫn chưa từng có tiếp xúc, đột nhiên nàng ta quan tâm ta làm gì.

“Bẩm Nương Nương, trước có một trận xuân hàn, thân thể vẫn hơi yếu, không thể gặp gió.”

Trong giọng Hoàng Hậu mang theo chút thuyết giáo: “Chính ngươi phải để ý thân thể mình, tuổi còn nhỏ đã bệnh thành như vậy, tương lai sao mà mong đợi ngươi sinh con nối dõi cho hoàng thất đây?”

Khóe miệng ta hơi giật, ai muốn cùng chung quả dưa leo sinh con nối dõi chứ!

“Hoàng Hậu Nương Nương nói đúng, tần thiếp nhất định ghi nhớ.”

“Mỗi ghi nhớ thôi thì chưa đủ, nhất định phải làm mới được. Như vậy đi, đợi lát ta gọi thái y tới giúp ngươi nhìn một cái, nhanh chóng chữa khỏi bệnh.”

“…… Vâng.”

Thời gian sau đó ta ăn trái cây ướp lạnh tới thất thần, cũng không tâm tư xem nháo nhiệt.

Ở cốt truyện gốc, ta bị cuốn vào cuộc tranh đấu giữa một Quý Nhân và một Tần vị, nhưng bây giờ hai người kia, một ngươi chưa tiến cung, một người vẫn đang nịnh nọt Huệ Tần, căn bản sẽ không nghĩ đến ta mới đúng.

Ta là một Đáp Ứng ốm bệnh đã lâu, ở trong hậu cung khá là không nổi bật.

Hoàng Hậu đột nhiên quan tâm ta làm cái gì?

Chẳng lẽ……

Ta nghĩ tới một khả năng, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.

9.

Thái Y tới là một lão đại nhân có bộ râu hoa râm, ông ta bắt mạch kiểm tra cẩn thận một lúc.

“Hồi trước tiểu chủ cảm nhiễm phong hàn lâu ngày mới khỏi, thân thể lưu lại bệnh kín, tương đối yếu, nhưng không nghiêm trọng lắm. Chỉ cần dùng phương thuốc bổ với ăn uống ấm nóng điều dưỡng đâu hai tháng sẽ khỏi.”

Hoàng Hậu nhíu mày, hỏi: “Cơ thể như vậy có khó khăn gì với việc sinh con nối dõi không?”

Ta:!!!

Quả nhiên nàng ta có suy nghĩ này!

Hiện tại Hồ Phi đạt được chuyên sủng, thế lực trong cung dần dần lớn.

Huệ Tần và Thục Phi đều không có cách nào với nàng ta, vậy nên Hoàng Hậu muốn nâng đỡ người mới lên để phân tán thánh sủng.

Gần đây kiếm tiền qua mức thuận lợi, khiến ta gần như quên mất cái mệnh bia đỡ đạn của mình vẫn chưa thay đổi.

Lão thái y nói: “Lê tiểu chủ bây giờ bệnh khí chưa tan, thân thể âm hàn, trong lúc này nếu thật sự mang long thai, chỉ sợ cũng khó giữ.”

Hoàng Hậu rất không hài lòng.

Mà ta vui mừng đến mức mặt mũi méo mó.

Hoàng Hậu với lão thái y nhanh chóng nhìn qua, ta che mặt nức nở.

“Sao có thể! Thái y, ta không thể có con sao?”

Lão thái y trấn an nói: “Tiểu chủ còn trẻ, chỉ cần điều dưỡng thật tốt như đã nói, chắc chắn không thành vấn đề.”

“Vậy trong khoảng thời gian này……”

Lão thái y vuốt chòm râu nói: “Trong khoảng thời gian này, tiểu chủ vẫn cần tịnh dưỡng thân thể cho tốt, ở đây ta kê mấy phương thuốc, chỉ cần dựa theo phương thuốc này uống hơn một tháng, thân thể có thể thấy rõ chuyển biến tốt đẹp.”

“Còn có một chuyện quan trọng nhất, cơ thể tiểu chủ vốn dĩ đã yếu, trong khoảng thời gian này, nhất định không được ăn đồ lạnh.”

Ta e thẹn nói: “Ngài yên tâm, trong phòng ta không hề có băng phiến, ta nhất định sẽ mau chóng dưỡng thể thật tốt.”

Ta không có băng phiến, nhưng có cả một gian phòng chứa băng nha.

Các ngươi yên tâm, về ta sẽ vào phòng băng kia ở, trước khi mùa hè kết thúc sẽ tuyệt đối không ra nửa bước!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play