Lúc Tô Như Hối được đưa về Bất Liễu Trai thì đã rất nguy kịch. Minh Nhược Vô cho chàng uống nộ huyết linh đan, kích phát tia sự sống cuối cùng của chàng. Chàng tỉnh lại sau cơn hôn mê, đầu óc mơ màng như hồ dán. Rất nhiều người vây lấy chàng, nô bộc hết người này đến người khác bưng chậu vào rồi bưng trở ra, trong chậu toàn là máu. Tầm nhìn của Tô Như Hối càng lúc càng mơ hồ, trước mắt như có che phủ một màn mưa, nhìn không rõ được gì. Nhưng chàng cảm nhận được hình như Giang Tuyết Nha và Châu Tiểu Túc luôn ở bên cạnh, còn có Tang Trì Ngọc cả người đầy máu.
Châu Tiểu Túc vẫn còn đang khóc, vừa khóc vừa đẩy Tang Trì Ngọc: “Ngươi tránh ra, ngươi hại chết sư ca của ta rồi, cả đời này ta sẽ không bao giờ tha thứ cho ngươi.”
Tô Như Hối không nghe thấy Tang Trì Ngọc trả lời, chỉ nghe thấy Châu Tiểu Túc mãi khóc nức nở. Ngọc Nhi khoẻ lại chưa? Sao không lên tiếng? Dòng suy nghĩ như những sợi tơ nhện tán loạn sắp đứt rời. Đột nhiên trên mu bàn tay có rơi một giọt nước, tiếp theo là lách tách lách tách, một chuỗi hạt nước to bằng hạt đậu rơi xuống mu bàn tay chàng, lạnh băng băng. Chàng mơ hồ nghĩ, mưa rồi sao?
Thân ảnh Tang Trì Ngọc trắng như âm hồn đứng cạnh bên tay, bị Châu Tiểu Túc xô đẩy không thôi, y đứng đó không nhúc nhích như tượng gỗ. Tô Như Hối chậm chạp hiểu ra, là Ngọc Nhi khóc, vợ bé nhỏ của chàng đang khóc vì chàng. Chàng rất muốn ngồi dậy ngăn Châu Tiểu Túc đừng đẩy người ta nữa, chàng và Tang Trì Ngọc đã ước hẹn đại sự cả đời, nếu chàng chết đi, Tang Trì Ngọc cũng được tính là vợ goá của chàng, sau này Châu Tiểu Túc phải gọi người ta là đại tẩu.
Bỗng nhiên, tiếng khóc của Châu Tiểu Túc ngừng lại, giọng nói ôn hòa của sư phụ truyền đến, “Ngọc Nhi, toàn bộ ngũ tạng của Hối Nhi đã tan nát, máu chảy không ngừng, trên đời này không còn linh dược nào có thể cứu được mạng nó. Nhưng mà, ta vẫn còn một cách mạo hiểm. Có một chuyện con không biết, đó là thể chất của con và nó không giống nhau. Chỉ cần con trích ra máu trong tim để cứu Hối Nhi, Hối Nhi có thể sẽ có cơ hội xoay chuyển tình thế. Con có bằng lòng cho Hối Nhi một chén máu trong tim không?”
Đây là cách gì? Tô Như Hối sững sờ, trích máu trong tim, mà còn phải trích một chén, thế thì Ngọc Nhi còn sống nổi không? Cứu người cái gì, đây rõ ràng là lấy mạng đổi mạng! Chàng cử động ngón tay, đôi môi mấp máy, Giang Tuyết Nha ấn chàng lại, nói: “Sắp chết rồi còn không an phận!”
Tuyệt đối đừng đồng ý, lòng Tô Như Hối thầm gào thét. Chết thì chết, Tô Như Hối chàng đây không hề sợ chết!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play