Biên Đô không chỉ có cấm thiết lệnh, còn có tiêu (1) cấm lệnh. Bí Tông pháp nghiêm hình nặng, cho dù là trộm cướp một bao muối cũng sẽ bị ấn lên ghế dài đánh mười gậy, nếu trộm mười bao thì sẽ bị bắt đi lưu đày. Ban đêm sau giờ giới nghiêm mà vẫn còn đi lảo rảo trên đường, thì nhất định sẽ bị quan tuần tra áp vào đại lao. Chẳng có ai muốn ăn cơm tù, thế nên khi mặt trời vừa xế về tây thì ở lối vào phường thị đều gõ trống lớn, tất cả những người buôn bán đều bắt đầu dọn hàng. Trước khi người bán thịt lợn cuối cùng rời đi, Tô Như Hối đã kịp tranh mua được một miếng thịt, chàng đói sắp xỉu rồi, hi vọng Tô Ngọc tên tiểu tử đó siêng năng một chút, trước khi chàng về tới nhà thì chịu bắt nồi lên đun nóng, nước cũng đun sôi.
(1) 宵 (tiêu): ban đêm.
Tô Như Hối giẫm tuyết về nhà, bỏ lại ánh mặt trời khuất xa đằng sau, rẽ vào một con hẻm nhỏ. Có người đang tựa nghiêng bên dưới tấm láng vải trắng, chặn mất đường đi phía trước của chàng. Tô Như Hối cảm thấy tuyệt vọng, chàng nghĩ chàng thật sự nên mang theo một con dao ra ngoài, tên nào chặn đường chàng về nhà ăn cơm thì chàng giết tên đó.
Nghĩ thì nghĩ vậy, chàng nhìn thấy một nam nhân cao gầy bước ra từ trong đống sập xệ, liền đổi nét cười miễn cưỡng, “Phường chủ, sao ngài lại đại giá quang lâm đến đây? Nếu muốn lên lạc với ta, ngài tùy ý phái người đến truyền lời là được, hà tất phải tự đến?”
“Dù sao cũng đang rảnh việc, đến xem thử.” Hàn Dã nhìn chàng, như cười như không, “Nghe nói thí luyện lần này của Thác Hoang Vệ là vứt một trăm người tới núi tuyết Côn Luân rồi để cho tàn sát lẫn nhau, không ngờ một tên không có bí thuật như ngươi lại có thể sống sót. A Thất, ngươi còn có bản lĩnh hơn cả trong tưởng tượng của ta.”
Tô Như Hối khiêm tốn nói: “Chỉ có chút bản lĩnh giữ mạng mà thôi, đánh nhau thì không bằng ai, nhưng chạy trốn thì ta hạng nhất.”
“Thí luyện lần này của các ngươi, Cực Lạc Phường đã quan sát toàn quá trình. Xe ngựa khôi lỗi đi ra từ Côn Luân chỉ có một chiếc, chở ngươi và tiểu bằng hữu của ngươi. Cũng chỉ có hai ngươi đi ra từ Bí Tông, mang theo cả đao thương tên nỏ của vệ sở và y bào võ quan.” Hàn Dã khoanh tay, “Ta không biết Đại Bi Điện đã phái đi bao nhiêu nội ứng, tóm lại bên phía Cực Lạc Phường chúng ta, ngoại trừ ngươi, ta còn phái thêm ba tên. Trong đó có hai tên đều là bí thuật giả, bọn chúng có tiếp xúc với ngươi chưa, sao lại không thể thông qua thí luyện?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play