Ánh Kiều cả người không được tự nhiên, mỗi khi xe ngựa hơi xóc nảy, bụng dưới liền đau âm ỉ, giữa hai chân càng đau hơn. Nàng có chút hối hận, có lẽ để Quý Văn Diệp phái người thay nàng đến đón cha về thì hợp lý hơn. Nhưng nghĩ lại, nếu cha nàng và hắn gặp nhau, chắc chắn sẽ gây ra một trận “tai họa” không nhỏ. Vì vậy, nàng nhướn mày, cảm thấy sự khó chịu hiện tại là đáng giá.
Không lâu sau, xe dừng lại, phu xe mang tảng đá tới cho nàng bước xuống, nhưng vì không có nha hoàn đi theo, lúc xuống xe ngay cả người đỡ cũng không có, bước chân không vững, lại khiến cơn đau càng nhói thêm. Nàng nhíu chặt mày, hối hận vì tối qua không cắn hắn rơi một miếng thịt, để hắn cũng phải chịu đau. Ánh Kiều ngẩng đầu nhìn ngôi nhà trước mặt, cửa lớn trông rất bình thường, chỉ là một cánh cửa gỗ sơn đen đơn giản, hôm qua là tết nguyên tiêu, gia đình này ngay cả đèn lồng cũng không treo. Nhưng mà, nhìn qua bức tường bao quanh, nửa con hẻm dường như đều thuộc về khuôn viên ngôi nhà này, cho thấy đây là một gia đình giàu có, nhưng sao cổng lại trông lạnh lẽo thế này.
Lúc này Lỗ Cửu Niên cưỡi ngựa tới trước mặt nàng, sau khi xuống ngựa, y dùng roi ngựa chỉ về phía căn nhà và nói: “Chính là nơi này, ta dẫn ngươi vào.” Nói xong, y mở cổng và dẫn nàng thẳng vào trong sân.
Ánh Kiều cảm thấy việc không báo trước mà đi thẳng vào như vậy chẳng giống tới đón người, mà như đến cướp người, nàng luôn luôn khiêm tốn, liền bảo Lỗ Cửu Niên: “Lỗ đại nhân... tốt nhất nên thông báo một tiếng, có lẽ sẽ hợp lý hơn.”
Lỗ Cửu Niên thấy nàng hoàn toàn không biết chuyện, trong cơn lo lắng xen lẫn một chút ngây thơ khiến y cảm thấy nàng thật đáng yêu, hù dọa nàng nói: “Không cần đâu, ta đã bảo người bao vây hết chỗ này rồi, người nhà này đều áp giải đến hậu viện, chúng ta trực tiếp mang Vân cử nhân đi là được.”
Cái này rất giống phong cách của Quý Văn Diệp, Ánh Kiều không chút hoài nghi, lập tức khổ sở đưa tay ôm trán, nói: “Cái này, cái này thật quá đáng, người nhà này đâu có làm sai gì. Chỉ vì là bằng hữu của cha ta mà phải chịu cảnh kinh hãi thế này.”
Y nhếch miệng cười: “Sự kinh hãi vẫn còn ở phía sau.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play