Đoạn Hoa Minh và Lê Nguyệt Đô ánh mắt âm thầm chạm nhau, nhưng bề ngoài lại một bộ dáng tươi cười hòa thuận.
"Hi hi, hai vị sư huynh đừng tranh nữa, chi bằng giao chuyện này cho tiểu muội thế nào? Nếu để ta dạy dỗ sẽ tiện hơn hai nam nhân các huynh, hơn nữa luyện đan thuật của ta cũng đã đạt đến nhất phẩm, căn cơ không kém lại không cần gấp gáp đột phá bình cảnh tu luyện, các huynh thấy sao?" Trong bốn đệ tử nhập môn sớm nhất của Dược Đạo Tử, nữ đệ tử duy nhất Lưu Quân Như cười duyên mở miệng. Nàng hứng thú nhìn hai vị sư huynh đang tranh chấp, khoác tay qua Cơ Nguyệt Vũ nói: "Thế nào Nguyệt Vũ sư muội, đồng ý để sư tỷ tạm thời thay sư phụ dạy dỗ một thời gian được không?"
Cơ Nguyệt Vũ ánh mắt lướt qua Đoạn Hoa Minh và Lê Nguyệt Đô, sau đó gật đầu, đôi môi anh đào khẽ mở, thản nhiên nói: "Vậy thì làm phiền sư tỷ rồi."
Đoạn Hoa Minh và Lê Nguyệt Đô thấy Cơ Nguyệt Vũ đồng ý, liếc mắt nhìn nhau, đồng thời lui về.
"Tốt, việc của Nguyệt Vũ đã giải quyết xong, nhưng các con còn một vị sư đệ nữa. Tuy Tiêu Thần chỉ là đệ tử kí danh của ta, nhưng người Linh Dược Cốc chúng ta sao có thể không biết luyện đan chứ? Các con ai nguyện ý dẫn dắt hắn một thời gian? Hoa Minh, để con dẫn dắt hắn thế nào?" Dược Đạo Tử mở miệng hỏi.
Đoạn Hoa Minh nghe vậy sắc mặt lộ vẻ khó xử, do dự một chút, cung kính đáp: "Sư tôn, đệ tử thấy nhị sư đệ nói có lý, khoảng thời gian này đệ tử đều bận đột phá bình cảnh, e là không có thời gian, xin người hãy chọn người khác."
Dược Đạo Tử nghe vậy khẽ gật đầu, nhìn hắn với ánh mắt đầy ẩn ý, ánh mắt sau đó chuyển sang Lê Nguyệt Đô.
"Sư tôn, vừa rồi đại sư huynh cũng đã nói, luyện đan thuật của đệ tử chỉ là nhất phẩm, e rằng dạy dỗ không tốt, làm chậm trễ việc tu luyện của Tiêu Thần sư đệ." Lê Nguyệt Đô cũng vội vàng từ chối.
Trong mắt Dược Đạo Tử thoáng lóe lên vẻ bất mãn, tâm tư của hai người này dương nhiên không thể qua mắt hắn, nhưng lời của hai người cũng có chút đạo lý nên cũng không thể ép buộc.
"Sư tôn, việc này con không tham gia!" Tam đệ tử của Dược Đạo Tử, Hắc Thạch, người như tên, vừa lạnh lùng vừa cứng rắn, ngày thường đối xử với mọi người khá là lạnh nhạt, loại việc này hắn sẽ không làm.
Lưu Quân Như đảo mắt, sau đó cười nói: "Sư tôn, con đã dẫn dắt Nguyệt Vũ sư muội rồi, nếu thêm một người nữa sẽ làm chậm trễ việc tu luyện của con, việc này người không thể giao cho con."
Tiêu Thần đứng ở cuối hàng, thấy mọi người đẩy qua đẩy lại, trong lòng không khỏi cười khổ vài tiếng, sau đó nói: "Sư tôn không cần làm khó các vị sư huynh sư tỷ, tư chất của con ngu dốt nên đừng vì con mà làm chậm trễ việc tu hành của mọi người, người cứ cho con một ít điển tịch, để con tự nghiên cứu học tập."
Dược Đạo Tử nghe vậy trầm ngâm một chút, sau đó chậm rãi gật đầu, coi như đồng ý. Dù sao hắn cũng hiểu rõ, với tư chất tu luyện của Tiêu Thần, e rằng trên phương diện luyện đan thuật cũng khó có thành tựu gì.
"Những đệ tử dưới trướng ta đều có thể nhận được một khu dược viên trong Lạc Vân Cốc, để làm nơi tu hành. Tuy con chỉ là đệ tử kí danh của ta, nhưng hôm nay ta phá lệ cấp cho con tư cách này. Lát nữa hãy theo đại sư huynh đến Điểm Linh Các, tìm một khu dược viên đi." Dược Đạo Tử hình như cảm thấy có lỗi, liền nói như vậy.
"Vâng, đệ tử cảm ơn sư tôn!" Tiêu Thần trên mặt lộ vẻ vui mừng, vội vàng cung kính hành lễ.
"Tốt rồi, từ hôm nay trở đi ta sẽ bắt đầu bế quan tu luyện, các con hãy tản ra đi." Dược Đạo Tử nhắm mắt vẫy tay. Sau khi Tiêu Thần và mọi người hành lễ, chậm rãi rời khỏi phòng.
"Nguyệt Vũ sư muội, tuy sư huynh bận rộn đột phá bình cảnh, nhưng nếu muội có gì không hiểu về luyện đan thuật hoặc tu luyện, cứ việc đến chỗ ta, chắc chắn ta cũng có thể giúp đỡ sư muội một chút." Đoạn Hoa Minh đứng ngoài Linh Dược Cốc, cười nói với Cơ Nguyệt Vũ.
Lê Nguyệt Đô nghe vậy cười, tiếp lời: "Đại sư huynh nói không sai, nếu sư muội có gì khó khăn cũng có thể đến chỗ ta."
Cơ Nguyệt Vũ khẽ gật đầu, sắc mặt bình thản, hình như không để ý đến sự nhiệt tình của hai người, nhưng đột nhiên quay sang Tiêu Thần nói: "Tiêu Thần, sau này nếu đệ có gì khó khăn cũng có thể đến tìm ta."
Cơ Nguyệt Vũ đột nhiên lên tiếng, lập tức thu hút ánh mắt của mọi người về phía Tiêu Thần. Trong mắt Đoạn Hoa Minh và Lê Nguyệt Đô không hẹn mà lóe lên một tia khác thường, ánh mắt Lưu Quân Như cũng có chút kinh ngạc, không hiểu vị sư muội khuynh quốc khuynh thành, linh căn lại cực tốt này tại sao lại có chút khác lạ với Tiêu Thần – một người không có linh căn.
"Cảm ơn Nguyệt Vũ sư tỷ." Tiêu Thần nhận thấy ánh mắt khác lạ của Đoạn Hoa Minh và Lê Nguyệt Đô, trong lòng không khỏi cười khổ, lần này e là sẽ bị hai người "nhớ nhung" rồi.
"Tốt rồi, ta còn phải vội vàng trở về dạy dỗ Nguyệt Vũ sư muội tu luyện, sẽ không nói nhiều với các ngươi nữa, hai vị sư huynh, chúng ta đi trước đây." Lưu Quân Như có chút hả hê nhìn Tiêu Thần một cái, sau đó kéo Cơ Nguyệt Vũ rời đi.
"Sư huynh, đệ cũng xin phép." Lê Nguyệt Đô không để ý đến Tiêu Thần, ánh mắt lạnh lùng lóe lên, sau đó cười cười chắp tay rời đi.
Đoạn Hoa Minh mặt không cảm xúc nhìn Tiêu Thần một cái, trong mắt lóe lên vài phần lạnh lùng, thản nhiên nói: "Vì sư tôn đã cho ngươi tư cách có dược viên, vậy thì đi theo ta đi." Nói xong không thèm nhìn Tiêu Thần một cái, xoay người rời đi.
Tiêu Thần âm thầm cười khổ, tuy không có linh căn, nhưng trí tuệ của hắn lại rất tốt. Đương nhiên hiểu rõ nguyên nhân, không khỏi thầm thở dài hồng nhan họa thủy, cổ nhân nói quả nhiên không sai.
Điểm Linh Các, nơi phụ trách phân phối các nguồn tài nguyên tu luyện trong Lạc Vân Cốc. Nơi quan trọng như vậy tự nhiên không thể lơ là, được giao cho Tam trưởng lão đã đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ của Lạc Vân Cốc quản lý. Tuy nhiên, Tam trưởng lão chỉ chuyên tâm vào việc tu luyện, rất ít khi quan tâm đến việc vặt, phần lớn là giao cho vài đệ tử quản lý.
"Đoạn sư đệ hôm nay sao lại có thời gian đến chỗ chúng ta, ha ha, chúng ta đã mười ngày chưa gặp nhau, tu vi của sư đệ đã đạt đến Luyện Khí kỳ tầng sáu đỉnh phong, xem ra việc tiến lên tầng bảy cũng không còn xa!" Hai người vừa vào Điểm Linh Các, từ xa đã thấy một nam tử mập mạp cười cười đón tiếp, người này cũng kỳ lạ, không có khí chất tiên gia của người tu tiên, trông giống một thương nhân trong thế tục.
"Mã sư huynh quá khen, đệ đệ khoảng thời gian này bận rộn tu luyện, có thể đột phá bình cảnh hay không còn khó nói." Đoạn Hoa Minh trên mặt mang nụ cười, khá là lịch sự chắp tay nói. Đối với Mã Vân, người có vẻ ngoài không đẹp này, hắn không dám coi thường, dù sao nghe nói người ta đã tu luyện đến Luyện Khí kỳ tầng tám, bất cứ lúc nào cũng có thể thăng Trúc Cơ thành công.
Hai người cười nói vài câu trước cửa Điểm Linh Các, rồi mới vào chuyện chính.
"Mã sư huynh, hôm nay ta theo lệnh sư tôn đưa Tiêu Thần sư đệ đến Điểm Linh Các xin một khu dược viên. Tuy Tiêu Thần sư đệ chỉ là đệ tử kí danh, nhưng sư tôn đã phá lệ cho hắn quyền lợi này." Đoạn Hoa Minh mỉm cười nói.
Mã sư huynh nghe vậy sửng sốt, ánh mắt sau đó rơi trên người Tiêu Thần, quan sát kỹ một lúc, sau đó mới cười nói: "Thì ra là Tiêu Thần sư đệ, đệ tử mới của Ngũ sư thúc. Vậy thì các đệ hãy theo ta lên lầu hai chọn một khu dược viên đi."
Nói xong, Mã sư huynh dẫn đường phía trước, dẫn hai người theo lên lầu hai.