Trên đường đến công ty, tôi dồn mình vào một góc xe, cố gắng giữ khoảng cách với Hoắc Thành Du.
Thỉnh thoảng lại liếc Hoắc Thành Du xử lý công việc của công ty trên laptop một cái.
Liếc đến lần thứ n, Hoắc Thành Du cũng phải thở dài bất lực.
“Nói đi, em lại muốn làm gì nữa?”
Tôi vô thức bĩu môi, tìm cớ.
“Không có gì, nhìn thôi không được à?”
Hắn dịu dàng, tôi thản nhiên.
Giữa chúng tôi dường như rất quen thuộc.
Hoàn toàn không giống như những người bị ràng buộc bởi cái thai sau tình một đêm chút nào.
Nhưng mà tôi hoàn toàn không nhận ra.
……
Đến dưới tòa cao ốc, tôi theo Hoắc Thành Du vào công ty.
Không hổ là tập đoàn lớn hàng đầu trong truyện, mấy cô gái ở quầy lễ tân, cô nào cô ấy xinh đẹp trắng nõn, vô cùng chuyên nghiệp.
Nhìn thấy Hoắc Thành Du luôn không gần nữ sắc đột nhiên lại mang một người phụ nữ xa lạ vào công ty, trên mặt vẫn nở nụ cười thân thiện không chê vào đâu được, dùng giọng điệu nhẹ nhàng chào hỏi:
“Dư tiểu thư, buổi sáng tốt lành!
“Hoắc tổng, buổi sáng tốt lành!”
Hở? Mấy người này biết tôi à?
Tôi vừa gật đầu chào lại các cô ấy, vừa nghiêng đầu đưa mắt ra hiệu cho Hoắc Thành Du: Sao các cô ấy lại biết tôi?
Hoắc Thành Du đưa tay lên giữ thang máy ý bảo tôi đi vào, thản nhiên trả lời: “Chắc là em đã từng tới đây rồi!”
Tôi nhếch môi, nói dối.
Nguyên chủ chỉ là một cô gái không quyền không thế, trình độ học vấn chỉ tới cấp 3, sao có thể tới một nơi không hợp với tầng lớp của mình như tập đoàn Hoắc thị được?
Nhưng mà Hoắc Thành Du đã không muốn nói thì tôi cũng không thể cạy miệng hắn ra được.
Kệ đi, tôi có tiền, có con.
Đợi hắn phá sản, chạy tới cầu xin tôi, đến lúc đó muốn hỏi gì mà chả được.
Tôi được đưa lên văn phòng trên tầng cao nhất, an tọa trên chiếc sô pha cách bàn làm việc của hắn không xa.
Tổng trợ lý là người tận tâm, mông tôi vừa đặt xuống một cái là hắn đã bước vào với một chồng tiểu thuyết ngôn tình trên tay kèm theo một cái máy tính bảng.
Trên bàn còn bày đầy đồ ăn vặt cho thai phụ và một ly sữa bò.
Không tồi, đủ chu đáo!
Chờ sếp của anh phá sản, tôi sẽ đào anh đi!
Có lẽ là do ánh mắt của tôi nóng quá, tổng trợ lý càng bước càng nhanh, mau mau ra khỏi phòng.
Hoắc Thành ngồi một bên gõ bàn phím, mắt không chớp nhìn chằm chằm vào màn hình, khẽ hừ một tiếng.
“Đừng nhìn nữa, có nhìn kiểu gì thì anh cũng không đưa anh ta cho em đâu.”
Chưa chắc đâu, có khi đến lúc đó cả anh cũng là của tôi luôn chứ nói gì một trợ lý!
Nghĩ đến tương lai Hoắc Thành Du sẽ mặc áo sơ mi trắng bó sát, đeo cà vạt đen, đứng đằng sau tôi làm tùy tùng, dù tôi có tạt nước làm ướt áo sơ mi của hắn, hắn cũng phải nén giận là tôi cười không ngậm được mồm.
“Nghĩ cái gì mà vui vậy?.”
Vui quá nên Hoắc Thành Du đến trước mặt tôi từ khi nào, giơ cái chân chó xoa đầu tôi được một lúc rồi mà tôi vẫn không nhận ra.
“Không phải em muốn xem Hoắc Yến với Lê Gia Gia sao? Đi thôi, đi họp với anh.”
“Hở…… họp gì cơ?”
Khóe miệng cong cong của tôi thu lại, bối rối hỏi.
Hoắc Thành Du cứ như vậy mà công khai đưa một người phụ nữ xa lạ đến buổi họp của công ty thật à?
Hoắc Thành Du khẽ gật nhẹ một cái, bàn tay thon dài đỡ tôi ngồi dậy, còn thuận tay đưa ly sữa đến bên môi tôi.
“Ừ, họp cổ đông, cả Hoắc Yến với Lê Gia Gia đều có mặt.”
Tôi thuận theo nhấp một ngụm sữa: “Tôi đi có thích hợp không?”
Hoắc Thành Du đặt ly xuống, ngón cái lau nhẹ môi tôi, dịu dàng nói.
“Hử…… Mẹ của con anh sao lại không thích hợp?”
Hôm nay hắn mặc vest đen, bên trong là áo sơ mi trắng cao cấp, mái tóc đen mượt mà như lụa, đôi mắt đen như đá hắc thạch dưới hàng mi dài mang theo nụ cười ôn hòa.
Càng nhìn trong lòng tôi càng nổi gợn sóng.
Tôi mất tự nhiên cụp mắt xuống, lúng túng nói: “Vậy đi thôi.”
Trong lòng lại nghĩ đợi hắn phá sản rồi, cho dù không phải vì thân phận cha ruột của con tôi thì với ngoại hình này cũng đủ làm tôi đối xử tốt với hắn hơn rồi.