Tôi theo sau Hoắc Thành Du, định xen lẫn vào đám trợ lý của hắn, giả vờ mình là thư ký, ở gần quan sát nam nữ chính.
Lúc tiến vào phòng họp, bên trong đã có mấy chục nam nữ tuổi trung niên mặc trang phục sang trọng ngồi sẵn.
Nhưng người đàn ông ngồi bên phải ghế chủ vị lại trẻ tuổi hơn hẳn, không hợp với mấy người xung quanh.
Gương mặt hắn tuấn tú, mắt đào hoa hơi cong, chiếc mũi cao thẳng và đôi môi lúc nào cũng mỉm cười, là kiểu người ai nhìn vào cũng sinh ra hảo cảm.
Nhưng không hiểu sao tôi vừa nhìn hắn lần đầu tiên đã thấy ghét.
Tổng trợ lý đứng bên cạnh tôi ân cần nhắc nhở bên tai tôi: “Đây là cháu trai của Hoắc tổng —— Hoắc Yến.”
Sau đó nhìn cô gái mặc vest buộc tóc đuôi ngựa đứng sau lưng Hoắc Yến: “Đó là Lê Gia Gia.”
Tôi lại nghiêng đầu đánh giá nữ chính Lê Gia Gia.
Gương mặt tròn tròn dễ thương, đôi mắt to tròn đen láy, khí chất ôn hòa, nhìn không khó chịu như nam chính Hoắc Yến.
Nhưng mà trông cô ấy là kiểu em gái nhút nhát nhà bên chứ không giống kiểu tươi sáng, sôi nổi, hoạt bát như trong tiểu thuyết chút nào.
Tôi nhíu mày, xác nhận lại với tổng trợ lý: “Anh có chắc đây là Hoắc Yến với Lê Gia Gia không?”
Tổng trợ lý gật đầu khẳng định.
Tôi: “……”
Một nam chính khiến người ta chán ghét với một nữ chính không khớp với mô tả trong tiểu thuyết.
À, cộng thêm vai ác mấy ngày này cũng coi như là dịu dàng với tôi.
Hình như cái thế giới này có gì đó sai sai?
Không lẽ tôi xuyên lộn vào bản lậu?
Không kịp nghĩ nhiều, buổi hội nghị đã bắt đầu rồi.
Tôi định theo trợ lý của Hoắc Thành Du ngồi phía sau hắn thì đột nhiên bị Hoắc Thành Du ấn xuống ghế bên trái ghế chủ vị, còn hắn ngồi xuống ghế chủ vị.
Vị trí này tôi được ngồi à?
Tôi hơi hoảng, cầu cứu nhìn về phía Hoắc Thành Du.
Thế mà tên đàn ông chó kia làm lơ, gõ gõ lên bàn ý bảo bắt đầu hội nghị.
May là mấy người ngồi trong phòng hội nghị không hề có ý kiến gì với tôi, chỉ liếc nhẹ một cái giống như là đang coi thường.
Ngược lại thì Hoắc Yến ngồi đối diện cứ nhìn tôi cười cười, lâu lâu còn nhướng mày một cái.
Hở?
yue~ nhìn tên nam chính này là hết muốn ăn luôn.
Tôi dời mắt, quyết định buông tha cho đôi mắt của mình.
Rõ ràng trông Hoắc Yến không phải kiểu dầu mỡ, nhưng mà không hiểu sao tôi cứ nhìn thấy hắn là mắc ói.
Thật là kỳ lạ, tôi càng thêm hoài nghi cái thế giới này là thế giới lậu.
Trong lúc tôi đang ngẩn người, Hoắc Thành Du đột nhiên cue lấy tôi.
“Dư Chi Ý, ý em sao?”
Dưới ánh mắt tập trung nhìn về phía mình của mọi người, tôi nghiêng đầu ngơ ngác.
“Hả?”
Tổng trợ lý phía sau Hoắc Thành Du kiên nhẫn nhắc lại lần nữa.
“Dư tiểu thư, bây giờ đang tiến hành biểu quyết việc đầu tư vào điền sản Tây Sơn của công ty A, không biết ý kiến của ngài thế nào?”
Hả?
Chuyện của tập đoàn mấy người sao lại đi hỏi tôi?
Nhưng mà từ đã, đây không phải là tình tiết quan trọng để Hoắc Thành Du bị Hoắc Yến quật ngã sao?
Trong nguyên tác Hoắc Thành Du đề xuất xây dựng một khu du lịch ở khu Tây Sơn tại cuộc họp cổ đông.
Nhưng bị nam chính phản đối, cho rằng bất động sản bây giờ không còn mạnh như trước nữa, du lịch là ngành có lợi tức thấp, bỏ ra số tiền lớn như vậy để đầu tư là không đáng.
Cơ mà Hoắc Thành Du mới là người điều hành cao nhất của tập đoàn, ảnh hưởng của hắn trong tập đoàn rất lớn, hơn nữa từ khi hắn nhậm chức tới nay chưa bao giờ đưa ra quyết định sai lầm.
Tuy mấy cổ đông không mấy tin tưởng với dự án du lịch ở khu Tây Sơn nhưng dưới sự bảo vệ của Hoắc Thành Du, cuối cùng nó vẫn được thông qua
Lần này nhìn thì có vẻ như là nam chính thua.
Nhưng thực tế thì đây chính là nguyên nhân giúp cho nam chính lật đổ vai ác, khiến cho vai ác phải phá sản sau này.
Lúc khảo sát địa chất bề mặt của khu Tây Sơn thì không có vấn đề gì, có thể xây dựng được khu du lịch.
Nhưng thực tế là lớp đất bên dưới bị rỗng, toàn là đất mềm, nếu vẫn khai thác theo kế hoạch có thể phải tốn thêm chi phí gấp 1,5 lần so với dự kiến.
Vì Hoắc Thành Du vẫn nhất quyết phải khai thác khu vực này, dẫn đến tập đoàn bị lỗ hàng chục tỷ.
Sau đó tuy chính sách của công ty đã được cải cách, nhưng mấy hạng mục khác của công ty cũng phải đối mặt với tình trạng trì trệ và thua lỗ.
Hàng loạt sự kiện khiến tập đoàn Hoắc thị thua lỗ nghiêm trọng, tài sản sụt giảm, các cổ đông bắt đầu bất mãn với Hoắc Thành Du.
Tập đoàn biểu quyết muốn bỏ việc đầu tư vào khu Tây Sơn, Hoắc Thành Du lại lấy ra toàn bộ tiền riêng của mình để giành quyền khai thác khu Tây Sơn.
Các cổ đông thấy Hoắc Thành Du không cứu được nữa thì hoàn toàn từ bỏ hắn, bắt đầu nâng đỡ nam chính Hoắc Yến lên nắm quyền.
Sau khi Hoắc Thành Du tách ra khỏi Hoắc Thị, đầu tư vào khu Tây Sơn càng ngày càng nhiều, nhưng cuối cùng vẫn khai thác thất bại, chỉ có thể tuyên bố phá sản.
Hoắc Thành Du chính thức bại dưới tay nam chính, không còn tiền, nữ chính và nam chính HE, từ đó hắn phải sống một cuộc sống bần hàn đến suốt đời.