Trong truyện, Hoắc Thành Du là chú nhỏ của Hoắc Yến, hai người cùng thích con gái nuôi tình tình hoạt bát, thoải mái của nhà họ Hoắc - Lê Gia Gia.
Tình địch gặp nhau.
Bọn họ tranh nữ chính, tranh gia sản, tranh công ty.
Mãi cho đến khi Hoắc Thành Du bại dưới hào quang nam chính của Hoắc Yến hoàn toàn phá sản, nam nữ chính vui vẻ ở bên nhau thì quyển truyện này mới kết thúc
Mà trước đây Hoắc Thành Du bị bỏ thuốc cũng là Hoắc Yến bày ra.
Nguyên chủ lợi dụng sơ hở lúc này, tính bò lên giường hắn.
Đáng tiếc là không thành công, còn bị Hoắc Thành Du tỉnh táo lại ném vào Cục Cảnh sát
Giờ cốt truyện loạn thành một mớ, tôi thành công leo giường với Hoắc Thành Du, còn mang thai con của hắn.
Hắn còn muốn tôi sinh em bé ra nữa.
Hoắc Thành Du nghe thấy tôi muốn bỏ con thì tức giận, phất tay áo bỏ đi.
Bỏ lại tôi một mình trong biệt thự, khỏi nói vui như Tết.
Vừa được ăn, vừa được uống, không phải đi làm, còn có hai người chuyên môn hầu hạ nữa.
Tôi tính ở một đêm rồi sáng mai đến bệnh viện sau.
Kết quả đến tối, trước khi đi ngủ lại nhận được điện thoại của Hoắc Thành Du.
“Một trăm triệu, sinh con ra.”
Tôi ngoáy ngoáy lỗ tai, không tin nổi.
“Một trăm triệu?”
Giọng nói đầu bên kia đông cứng, pha thêm một chút cầu xin khó nghe thấy.
“Thêm cái biệt thự em đang ở nữa, sinh con ra được không?”
Tôi shock ciu.
Chưa lập gia đình đã có con, anh không định tranh nữ chính nữa à?
Vai ác trong truyện bị người ta chạm vào có một cái đã đưa người ta vào t ù đâu rồi?
Đại ca, anh OOC!
Hoắc Thành Du thấy tôi im lặng thì bất mãn, nói tiếp “Em có thể kết……”
“Tôi đồng ý, chuyển trước cho tôi 3000 vạn, sau khi sinh chuyển phần còn lại, chuyển xong tôi sẽ chạy lấy người.”
Trời mới biết tôi xuyên qua một tháng này, làm phục vụ ở khách sạn mệt đến nhường nào.
Nguyên chủ xuất thân từ cô nhi viện, không cha không mẹ không bằng cấp.
Ngoại trừ gương mặt xinh đẹp thì chỉ có hai bàn tay trắng.
Sau khi tôi xuyên thành cô ấy thì phải chịu khổ thay.
Giờ chỉ cần sinh con cho vai ác là đã có thể thoát khỏi khốn cảnh, đương nhiên là tôi đồng ý.
Huống hồ, bị ảnh hưởng của nội tiết tố nên tôi cũng không đành lòng bỏ đứa bé.
Dù sao ở thế giới cũ tôi cũng một mình không vướng bận gì.
Đầu bên kia Hoắc Thành Du tức muốn hộc m áu “Quả nhiên là em không cần con, một trăm triệu đã mua đứt được rồi.”
Tôi: “……”
Không phải là anh đề nghị à?
Huống hồ, anh chuẩn bị phá sản tới nơi rồi.
3000 vạn còn không có chứ nói gì đến một trăm triệu.
Quan trọng nhất chính là vai ác phá sản rồi sẽ không còn tiền nữa, bé con cuối cùng cũng sẽ về bên tôi mà thôi.