Ta khoác áo đứng dậy, hoàng đế nhìn ta đeo đai lưng, hỏi: “Đi đâu đấy?”

Ta nói: “Làm con gà kia câm mồm.”

Hắn nói: “Không thể ngờ ái phí cũng gi ết gà.”

Ta nắm chặt cái khăn tay, nói: “Thần thiếp chỉ định bịt mồm nó lại thôi.”

Hắn nói: “Mấy chuyện như này để cung nhân làm là được rồi.”

Ta nói: “Gà, phải chính mình bắt mới vui.”

Hoàng đế: “... Được”

Ta đuổi theo con gà chạy vài vòng quanh thiên điện, giống như bọn nửa đêm đi trộm gà, nhét vào mồm con gà một cái khăn.

Lúc dừng lại để phủi lông gà trên người, ta thấy trong điện có một bóng người.

Dưới ánh trăng lạnh lẽo, bóng người cao dài, quỷ quyệt.

Ta nói: “Bệ hạ, ngài tới hù thần thiếp à?”

Hắn như đang suy tư gì đó, nói: “Chỉ là lần đầu tiên được chiêm ngưỡng mỹ nhân bắt gà, rất mới mẻ.”

Ta nói: “Cảm ơn, thần thiếp biết thần thiếp là mỹ nhân mà.”

Ta và hoàng đế nằm trở về giường, đây là lần đầu tiên ta tỉnh táo nằm bên cạnh hắn.

Rất ngượng ngùng.

Ta muốn xoay người, nhưng lại không muốn làm ảnh hưởng đến hắn, vì thế ta xoay từng chút từng chút một.

Hoàng đế nhịn không nổi nữa, đưa tay trực tiếp ấn cả ta và chăn xuống.

“Ngủ đi.” Hắn nói.
 

Trải qua một cuộc vận động kịch liệt cùng với gà, thì ta phát hiện, mình không ngủ được.

Nương theo ánh trăng, ta bắt đầu quan sát trung y của hoàng đế.

Thượng Y Cục làm việc thiếu chuyên nghiệp quá, trên vạt áo hắn có một sợi chỉ thừa kìa.

Vào lúc ta đang quan sát hăng say, hoàng đế đột nhiên mở mắt, con ngươi đen nhánh như đá hắc diệu khiến ta giật cả mình.

“Nàng đang làm gì?”

Ta vươn tay, đầu ngón tay lại gần ngực hắn, định kéo sợi chỉ thừa kia ra cho hắn xem.

Hắn đột nhiên cong môi cười: “Ái phi đang nhắc nhở trẫm là không nên phí hoài ngày tốt cảnh đẹp à?”

Ta giựt phăng sợi chỉ, nói: “Bệ hạ, thần thiếp phát hiện chỗ này có một sợi chỉ thừa.”

Hoàng đế không để ý đến ta.

Hoàng đế quay người.

Hoàng đế giả bộ ngủ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play