Hoàng đế gật đầu, vẫy tay với thái giám đang chờ bên ngoài: “Bánh hạch đào.”

Ta nói: “Từ đã!”

Hắn nói: “Sao vậy?”

Ta nói: “Thần thiếp đang giảm cân.”

Hắn nói: “Trẫm nghe nói nàng mới vừa ăn chân giò Cố chiêu nghi đưa tới.”

Ta nói: “Thì vừa mới ăn chân giò rồi nên bây giờ không được ăn nữa.”

Hoàng đế suy nghĩ một lát, nói: “Cũng có lý.”

Chính sự hôm nay của hắn chưa xử lý xong nên dọn án kỷ vào cung điện của ta.

Ta giống như cái máy trả lời mười vạn câu hỏi vì sao, trả lời những câu hỏi của hắn, mồm mép sắp tanh bành.

Ta nói: “Bệ hạ, ngài có thấy giọng khàn rồi không?”

Hắn gọi thái giám tổng quản: “Mang trà lên.”

Ta nói: “Bệ hạ, ngài có cảm thấy mắt mỏi rồi không?”

Hắn gọi thái giám tổng quản mang cho ta một bồn cây xanh: “Nhìn đi.”

Ta chớp mắt, nói: “Bệ hạ, ngài có cảm thấy…”

Hắn nói: “Mang điểm tâm lên.”

Đợi cho tới khi trăng đã lên cao.

Ta nói: “Bệ hạ, ngài buồn ngủ chưa?”

Hắn nói: “Nàng ngủ trước đi.”

Ta nói: “Bệ hạ, ngài có cảm thấy cái giường này không đủ lớn không?”

Hắn nhìn cái giường lớn phía sau ta, gác bút, hỏi: “Đuỗi trẫm?”

Ta nói: “Ngài nói đó, chúng ta trai đơn gái chiếc không nên đâu.”

Hoàng đế: “?”

Hắn dùng cán bút đặt dưới cằm ta, khiến ta nhìn thẳng vào hắn: “Quý phi, trẫm và nàng có quan hệ gì?”

Ta nói: “Hoàng đế và đại thần Nội Các.”

Hoàng đế: “...”

Hắn cười: “Nếu ái phi nghĩ như thế thì lại đây, giúp trẫm làm việc đi.”

Ta nhìn thoáng qua đống tấu chương chất cao như núi kia, lùi lại về sau mấy bức, đặt mông ngồi lên giường: “Không không, bây giờ thần thiếp lại cảm thấy quan hệ giữa thần thiếp và bệ hạ là quan hệ ngủ chung thuần túy.”

Ta xốc chăn lên, vỗ giường: “Thần thiếp để chỗ cho ngài này.”

Hàng mi dài của hắn cong như vầng trăng khuyết: “Ừ”

Lúc nghe thấy tiếng gà gáy vào canh năm.

Ta ngồi trên giường, bắt đầu tự hỏi sao mình lại đi nuôi con gà này.

Hoàng đế cũng tỉnh.

Hắn ngồi trên giường, tự hỏi bản thân vì sao chưa làm thịt con gà này.

Ta nói: “Bệ hạ, ngài tỉnh rồi à?”

Hắn nói: “Ái phi, có muốn uống canh gà không?”

Tuy rằng ta rất muốn làm thịt con gà này, nhưng ta thật sự không muốn uống canh gà.

Ta chỉ có thể trả lời: “Không muốn.”

Hoàng đế im lặng, hai chúng ta rơi vào tẻ ngặt.

Ta nói: “Canh ba thắp dầu, canh năm gà gáy, đúng là giờ hoàng đế phải làm việc.”

Hắn nói: “Giờ Tý trẫm mới được ngủ.”

Ta im lặng, hai chúng ta lại rơi vào tẻ ngặt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play