Sau khi lỡ lời, Mã Hồng Phi vội vàng che miệng lại, hoảng hốt nhìn Cố Phong Hoa.
Trên mặt Cố Phong Hoa vẫn mang theo nụ cười, chỉ là vào thời khắc này, nụ cười đã vô cùng băng lãnh.
“Cố Phong Hoa dùng chiêu mỹ nhân kế này diệu ghê.” Diệp Vô Sắc khẽ nói với Lạc Ân Ân và Mập trắng.
Lạc Ân Ân cùng Mập trắng bày vẻ mặt phức tạp, nhưng không thể không thừa nhận lời bình này của Diệp Vô Sắc cực kì thấu triệt. Cố Phong Hoa cũng biết dùng mỹ nhân kế sao? Mỹ nhân kế ấy còn rất thành công nữa chứ.
“Được người khác chỉ điểm tới đá cửa hàng nhà ta cơ à.” Cố Phong Hoa càng nói, nụ cười trên mặt càng mở rộng, trường kiếm trong tay đã thu vào, thay vào đó là một cây trường tiên màu đỏ thẫm! Trường tiên dưới ánh mặt trời lóe ra hàn quang không thể giải thích được, khiến người xem kinh hồn bạt vía.
“Ta không phải, ta không có, cửa hàng nhà ngươi vốn là… Á!!!” Mã Hồng Phi còn muốn ngụy biện, nhưng chưa nói hết câu đã phát ra tiếng hét kinh thiên như heo bị mổ. Âm thanh đồng thời vang lên còn có tiếng roi đánh vào người.
“Ai cho ngươi lá gan đó?” Trên mặt Cố Phong Hoa vẫn luôn mang theo nụ cười, nhưng động tác tay lại mãnh liệt dữ dội, hung hăng quất Mã Hồng Phi từng roi một. “Ai bảo với ngươi, bốn thiếu gia của Cố gia không có ở đây là có thể mặc người ta xâu xé hả? Trò cười kiểu này mà ngươi cũng tin nữa hả?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play