Lưu Đày Thần Y Tiểu Kiều Thê Cứu Cả Nhà Phủ Quốc Công

Chương 47


1 tháng

trướctiếp

Phòng khách năm lượng bạc cho một gian này, thoạt nhìn âm u lại ẩm ướt.

Nếu là cho thuê bình thường, ước chừng có một trăm tám mươi văn tiền là có thể ở một đêm, còn phải nói đừng gặp phải khách nhân bới móc, bằng không người ta đều sẽ chê bai.

Nhưng Hách Tri Nhiễm vẫn hiểu đạo lý lúc này lúc khác, mặc cho hoàn cảnh gian phòng không được như ý muốn, có còn hơn không.

Nàng đơn giản thu xếp lại giường chiếu giúp Mặc Cửu Diệp, để hắn nằm xuống nghỉ ngơi, sau đó mới quay người ra ngoài.

Tuy buổi trưa mọi người đều ăn được cá nướng, nhưng đi đường hết một buổi chiều, lúc này sớm đã đói bụng.

Khó khăn lắm mới có khách điếm nghỉ ngơi, nàng nhất định phải lợi dụng điều kiện tiện lợi của nơi này.

Phòng mười người của Mặc lão phu nhân và nữ quyến lại càng thê thảm không nỡ nhìn.

Trong phòng bốc một mùi mốc meo thì không nói đi, chỉ có một giường ghép thật dài, phía trên để gối đầu đã bẩn đến nỗi bóng loáng và mấy tấm chăn bông không thể nhìn ra màu sắc vốn có.

Mặc lão phu nhân cũng là người co được dãn được, thấy nhỉ tức và nữ nhi đều nhíu mày, không nhịn được nhắc nhở bọn họ.

"Ngẫm lại đêm qua ngủ ngoài trời vùng hoang vu, mọi người có thể ở nơi này nên thỏa mãn."

"Nương, bọn con đều biết, sẽ không chê bai đâu."

Lúc Hách Tri Nhiễm đến phòng mười người, đập vào mắt chính là Mặc lão phu nhân đang thuyết giáo.

Tuy nàng là dự tính thay mọi người sắp xếp thức ăn buổi tối, nhưng cảm thấy cần phải trao đổi với trưởng bối, hơn nữa nàng cũng cần các tẩu tẩu giúp đỡ.

"Nương, con định tìm chưởng quầy khách điếm thương lượng, mượn nhà bếp của bọn họ nấu chút cơm tối cho mọi người ăn."

Nghe thấy nấu bữa tối, bỗng chốc ánh mắt của các tẩu tẩu sáng lên.

Đại tẩu ngày thường am hiểu tài nấu nướng nhất, tức khắc xung phong nhận việc.

"Cửu đệ muội, ta có thể đi nhà bếp giúp đỡ."

Ngũ tẩu cũng tiến lên: "Ta cũng có thể."

Tài nấu nướng của các tẩu tẩu khác không được, cũng tranh nhau chen lấn muốn giúp một tay.

Nhìn đại gia đình hài hòa như thế, Hách Tri Nhiễm đã bắt đầu cảm thấy may mắn.

Tuy rằng vô cớ xuyên không đến thế giới khác, lại phải đối mặt vô số ngày đêm gian khổ lưu đày, nhưng có thể nhận được nhiều người nhà có tình thương như vậy, cũng là một thu hoạch lớn của nàng.

"Các tẩu tẩu, đây chỉ là một ý nghĩ của ta, còn phải đi trao đổi với chưởng quầy, bây giờ vẫn chưa biết có thể thành hay không.

Hơn nữa, tình hình của chúng ta đặc thù, không thể nào ăn uống thả cửa, chỉ cần có hai người giúp đỡ là được."

Nghe Hách Tri Nhiễm nói xong, mọi người đều đưa ánh nhìn về phía Đại tẩu và Ngũ tẩu.

Bởi hai người này tương đối am hiểu tài nấu nướng, bọn họ thì không đi gây thêm phiền toái.

Hách Tri Nhiễm đạt được mục đích, đi ra ngoài tìm chưởng quầy thương lượng.

Đương nhiên, trước khi thương lượng vẫn phải trao đổi với những quan sai kia.

Hách Tri Nhiễm trực tiếp tìm Bành Vượng.

Bành Vượng ăn xong cá nướng của Hách Tri Nhiễm, suy đoán tay nghề của nàng chắc chắn không tệ. Hơn nữa, người Mặc gia làm sẵn cơm nước, không thể nào không kèm theo đám quan sai như bọn họ.

Vì thế, Bành Vượng hoàn toàn không do dự lập tức đồng ý, vê phần làm sao trao đổi với chưởng quầy thì không phải việc hắn ta nên bận tâm nữa.

Được Bành Vượng cho phép, Hách Tri Nhiễm đi tìm chưởng quầy khách điếm.

Có tiền dễ làm việc, tuy rằng bọn họ đều là phạm nhân lưu đày, nhưng chưởng quầy cũng không thể từ chối sự hấp dẫn của bạc.

Sau khi nhận hối lộ ba lạng bạc của Hách Tri Nhiễm, chưởng quầy nói đồ đạc trong bếp tùy ý nàng sử dụng.

Giải quyết xong sự việc, Hách Tri Nhiễm không có tức khắc gọi hai tẩu tẩu tới giúp đỡ, mà là một mình đi vào nhà bếp trước.

Nàng tuần sát một vòng quanh nhà bếp, xác định nơi này có chút gạo trắng và bột mù trắng, ngoài ra còn có các loại rau xanh thường thấy như hành tây, cải trắng, củ cải.

Hách Tri Nhiễm thấy gia vị trong phòng bếp chỉ có đầu mặn và muối, lập tức lấy một ít gia vị thập tam hương và vỏ quế hồi hương từ không gian ra.

Dựa vào trí nhớ của nguyên chủ, nàng lại lấy một ít rau dưa có tại thời đại này ra.

Dưa leo, trứng gà, đậu đũa và một miếng thịt ba chỉ.

Nhiều người ăn cơm, số lượng nguyên liệu nấu ăn chứa trong không gian tủ lạnh cũng không nhiều, nàng đều là chờ những nguyên liệu nấu ăn kia tái sinh lại, liên tục lấy hết mấy lần.

Ngoài ra, nàng cũng đổ một ít dầu thực vật trong không gian của vào trong chén của nhà bếp, còn có lượng đường trắng vừa phải.

Còn về hoa tây lam, đậu Hà Lan, cà chua trong tủ lạnh, cho dù Hách Tri Nhiễm muốn ăn, cũng không có lấy ra.

Dù sao nàng vẫn chưa nghĩ được phải giải thích xuất xứ của những thức ăn này như thế nào.

Nàng chuẩn bị xong mọi thứ này mới đi kêu các tẩu tẩu đến giúp đỡ.

Hai vị tẩu tẩu tới đây, nhìn sơ nguyên liệu nấu ăn, trong mắt toàn là vẻ mừng rỡ.

"Cửu đệ muội, khách điếm này đúng là không tồi, chuẩn bị nhiều loại rau dưa như vậy.'

"Đúng vậy, còn có thịt!"

Các tẩu tẩu nói xong, đã bắt đầu nhanh nhẹn hái rau, thái rau. Hách Tri Nhiễm nhân lúc tẩu tẩu xử lý nguyên liệu nấu ăn, đi ra hậu viện ôm củi theo chỉ dẫn của tiểu nhị.

Trùng hợp đi ngang phía trước lều cỏ của Hà gia và Lý gia.

Nói là lều cỏ, trong mắt Hách Tri Nhiễm, nơi này hẳn là lều để gia súc.

Đoán chừng hôm nay khách qua lại không mang theo ngựa, nên lầu này bị bỏ trống.

Đúng là làm khó những quan sai kia có thể nghĩ ra được, để bọn họ ở tạm chỗ này một đêm.

Diện tích lầu cỏ không nhỏ, được chống đỡ bởi mấy cây cột lớn, phía trên phủ đầy rơm rạ.

Thoạt nhìn, ngược lại tốt hơn đêm qua ngủ ngoài trời dã ngoại nhiều.

Nhưng cách khá xa thì nàng có thể ngửi thấy bên lầu cỏ truyền đến một mùi thối khó ngửi, nghĩ chắc những người này không bịt mũi lại, đều không thể vào giấc.

Lúc này, Lý gia và người Hà gia vì giành địa bàn, ai cũng muốn ở vị trí gần bên trong, vì thế gây ầm ĩ đến nỗi cổ đỏ mắt tía tai.

Hách Tri Nhiễm lựa chọn phớt lờ, đi thẳng về phía hậu viện.

Ai ngờ, nàng không gây chuyện, sự việc khăng khăng lại tìm nàng.

Hai huynh đệ Hà gia kia đẩy xe vá gỗ cả ngày, từ chỗ Lý Nhu Nhi biết được chủ ý này là do Hách Tri Nhiễm đưa ra, sớm đã oán hận nàng.

Lúc này nàng ta nhìn thấy nàng một mình đến đây, chợt nổi lên ý nghĩ trút giận cho mình.

Mắt thấy Hách Tri Nhiễm đã đi xa, hai người không thèm tiếp tục cãi nhau với người Lý gia, bước nhanh đuổi theo Hách Tri Nhiễm, giọng điệu lỗ mãng.

"Tiểu tiện nhân, chính là ngươi làm hại hai huynh đệ bọn ta vất vả đẩy xe ván gỗ cả ngày, hôm nay nếu không lấy được chút ngon ngọt trên người ngươi, huynh đệ bọn ta ngủ đều không thể ngủ yên." Hách Tri Nhiễm luôn cảnh giác, vừa rồi đi ngang lều cỏ thì đã phát hiện hai huynh đệ này không đúng đắn, sớm đã đề phòng bọn họI

Nàng nghe thấy phía sau truyền tới tiếng lỗ mãng chói tai, nàng dừng bước xoay người lại, bình tĩnh nhìn thẳng hai người.

Lúc Hà Minh và Hà Lượng ở kinh thành thường xuyên giở thủ đoạn khi nam bá nữ, đối mặt với chuyện muốn làm phía sau có thể nói là cưỡi xe nhẹ đi đường quen.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp