Lưu Đày Thần Y Tiểu Kiều Thê Cứu Cả Nhà Phủ Quốc Công

Chương 1


1 tháng

trướctiếp

"Cả nhà hãy nhìn xem, đây là lăng mộ của vị tướng quân nổi tiếng Mặc Cửu Diệp trong lịch sử."

Hướng dẫn viên vẫy lá cờ nhỏ trong tay, dẫn du khách tới lối vào cung điện dưới lòng đất.

Không biết tại vì sao, nhưng khi đến nơi này, Hách Tri Nhiễm lại có một loại cảm giác nghiêm túc và trang trọng.

Thân là một người quân y đặc chủng, cô không theo đuổi thần tượng, chỉ sùng bái anh hùng.

Chủ nhân Mặc Cửu Diệp của lăng mộ này, chính là một trong số những anh hùng mà cô ngưỡng mộ.

Mặc Cửu Diệp là đệ nhất mãnh tướng dưới triều Đại Thuận, ông đã nhiều lần dẫn đại quân của mình đánh giặc ngoại xâm, khiến cho bọn chúng sợ c.h.ế.t khiếp.

Tuy nhiên, chính là một vị anh hùng như vậy, nhưng vì công cao át chủ mà lại làm dấy lên sự kiêng ky của Hoàng thượng lúc bấy giờ, đến nỗi cuối cùng ông lại bị cách chức đi lưu đày.

Hách Tri Nhiễm nghe lời giới thiệu khoe khoang của hướng dẫn viên, trong lòng không ngừng cảm thán.

Chỉ có thể nói rằng, vị anh hùng này sinh ra không đúng thời đại, nếu như Mặc Cửu Diệp có thể sống thêm vài năm nữa, đợi đến khi Tân đế lên ngôi, ông chắc chắn sẽ được sửa lại án sai, chỉ đáng tiếc là số phận trêu người đã khiến cho ông c.h.ế.t ở trên đường lưu đày...

Đúng lúc Hách Tri Nhiễm đang đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình, đột nhiên cảm thấy dưới chân cô rung chuyển dữ dội.

Có người lớn tiếng hét lên:

"Nhanh chạy đi, động đất rồi." Với khả năng của Hách Tri Nhiễm, cô hoàn toàn có thể thuận lợi thoát khỏi loại thiên tai này, tuy nhiên, cô lại vì cứu người mà vĩnh viễn lưu lại ở nơi này.

Trước khi ý thức biến mất, khóe môi Hách Tri Nhiễm hơi nhếch lên:

"Như thế này cũng tốt, có thể an giấc bầu bạn cùng với anh hùng."...

(Phần trên là ở thế giới hiện đại nên mình vẫn để xưng hô theo kiểu hiện đại, còn phần tiếp theo là giai đoạn xuyên không về cổ đại nên mình sẽ dùng xưng hô theo kiểu cổ đại. )

Triều Đại Thuận.

Phủ Hộ Quốc công treo đèn kết hoa, trống nhạc vang trời!

"Nhất bái thiên địa!"

Cùng với một giọng hét kéo dài, Hách Tri Nhiễm chỉ cảm thấy bản thân như một con rối.

"Nhị bái cao đường!"

"Phu thê giao bái!"

"Đưa vào động phòng..."

Đầu Hách Tri Nhiễm vẫn còn chút choáng váng, nhưng điều đó cũng không làm chậm trễ việc nàng tiếp nhận ký ức của thân thể này.

Bỏ qua những lời chúc mừng ồn ào cùng những lời cát tường không ngừng của bà hỉ, ý thức của Hách Tri Nhiễm hoàn toàn bị mắc kẹt trong những suy nghĩ của chính nàng.

Sắp xếp xong những ký ức này, nàng không thể không chấp nhận sự thật chính là nàng đã xuyên không rồi.

Hơn nữa còn xuyên thành thê tử mới cưới của vị đại anh hùng, thần tượng trong lòng của nàng...

Nguyên chủ cùng tên với nàng, cũng tên là Hách Tri Nhiễm, là đích trưởng nữ của Hộ bộ Thượng thư đương triều Hách Uyên Minh, từ nhỏ đã định hôn ước cùng với Mặc Cửu Diệp.

Mặc gia mấy đời trung lương, toàn bộ nam nhân đều vì quốc gia mà hy sinh, bây giờ chỉ còn lại một đứa con nối dõi duy nhất là Mặc Cửu Diệp.

Năm năm trước, sau khi vị huynh trưởng hy sinh trên chiến trường, cuối cùng Mặc Cửu Diệp mới mười tuổi đã phải cầm quân ra trận.

Bây giờ, Mặc Cửu Diệp chiến thắng trở về, tại Mặc gia, Trương La Hạ lão phu nhân chọn ngày tốt để thành hôn.

Tuy nhiên, nguyên chủ lại một lòng muốn hủy hôn, nàng không muốn giống với những nữ nhân trong Phủ Hộ Quốc Công kia, cả đời làm quả phụ.

Suy cho cùng, nam nhân của Mặc gia có một người tính một người, đều là tuổi còn trẻ mà đã c.h.ế.t trên chiến trường.

Nguyên chủ vì chuyện này mà làm trời làm đất, không biết làm thế nào mà nàng có một vị chính trực lại nhiều thành thật, bất luận như thế nào thì Hách Uyên Minh cũng không đồng ý hủy mối hôn sự này.

Vì để nguyên chủ có thể thuận lợi gả vào Phủ Hộ Quốc công, Hách Uyên Minh và Hách phu nhân Lăng Tuyết Diễm không còn cách nào khác đành phải hạ thuốc nguyên chủ, muốn đợi đến khi gạo nấu thành cơm, con gái cũng chỉ có thể chấp nhận số phận.

Không biết có phải do bọn họ không nắm rõ liều lượng thuốc hay không, làm cho nguyên chủ c.h.ế.t ở trên kiệu hoa, lúc này Hách Tri Nhiễm mới xuyên tới.

Tuy nhiên, việc khiến cho Hách Tri Nhiễm có chút mờ mịt là đoạn lịch sử này nàng biết, thẳng đến khi Mặc Cửu Diệp bị lưu đày, đều không có đề cập qua việc hắn có thê tử.

Lẽ nào là nguyên chủ thật sự c.h.ế.t ở trên kiệu hoa, không thể bái đường cùng Mặc Cửu Diệp, nên mới không có ghi chép?

Tại thời điểm nàng đang nghĩ ngợi lung tung, tiếng ồn ào bên ngoài hỉ phòng ngày càng lớn. Nha hoàn hồi môn Xảo Ngọc nhẹ nhàng chạm vào cánh tay nàng:

“Đại tiểu thư, cô gia đến rồi.”

Hách Tri Nhiễm nhẹ giọng đáp lại:

"Ừm"

Một đám người vây quanh Mặc Cửu Diệp mặc một hỉ phục đỏ bước vào hỉ phòng.

Quốc công gia, hãy vén khăn trùm đầu lên đi! Đừng bỏ lỡ giờ lành." Bà hỉ tươi cười rạng rỡ đưa cho Mặc Cửu Diệp một cây cân được buộc bằng một dải vải đỏ.

"Cửu đệ, nhanh lên đi, mọi người đều đang đợi xem Cửu đệ muội đó!"

"Đúng vậy, đúng vậy, Cửu đệ, đừng ngại ngùng..."

Mặc Cửu Diệp cầm lấy cây cân, đi đến chỗ Hách Tri Nhiễm đang bị mấy tẩu tử vây quanh phía trước.

Hắn dừng bước, dưới cái nhìn của mọi người, hắn nhẹ nhàng nâng chiếc khăn trùm đầu màu đỏ đang che khuất tầm nhìn của Hách Tri Nhiễm lên.

Hách Tri Nhiễm theo bản năng nhìn về phía người trước mặt.

Theo đánh giá, hắn cao khoảng một mét tám lăm, thân hình thẳng tắp, tứ chi mạnh mẽ và cơ bắp.

Ngũ quan rõ ràng như một bức điêu khắc, có góc cạnh lại đẹp lạ thường, nó có phần giống với bức chân dung trong lăng mộ.

Khuôn mặt khi không cười của hắn có ánh nhìn sắc bén, không tự giác cho người khác một loại áp bức!

Trong lòng Hách Tri Nhiễm, đại anh hùng của nàng phải có dáng vẻ như vậy.

Trong lúc nàng đang choáng váng, Mặc Cửu Diệp lạnh lùng mở miệng:

"Nhìn đủ chưa?"

Lúc này Hách Tri Nhiễm mới ý thức được rằng bản thân vừa rồi có chút thất thần.

Đối diện với đôi mắt sâu thẳm đó, Hách Tri Nhiễm buột miệng nói:

"Ừm, nhìn đủ rồi, cũng chỉ như vậy."

Không phải nàng không tôn kính đại anh hùng, mà là trước mặt nhiêu người như vậy, người nam nhân này một chút mặt mũi cũng không lưu lại cho nàng, nàng cũng không cần phải cố ý nịnh nọt.

Nhìn hai người vừa mới thành thân này đã mang theo nồng nặc mùi thuốc súng, đại tẩu Đặng Lôi nhanh chóng bước ra giải quyết ổn thỏa.

"Cửu đệ, Cửu đệ muội, các ngươi mới thành thân, phải bỏ đi thói quen cũ, uống rượu giao bôi rồi nghỉ ngơi sớm đi."

Tam Thành cũng tiến lên nói:

"Đúng vậy, các ngươi phải cố gắng chăm chỉ hơn, sinh cho Mặc gia chúng ta nhiều con trai mới phải."

Nghe những lời như vậy của các tẩu tẩu, ngay cả Hách Tri Nhiễm người có linh hồn hiện đại cũng không khỏi đỏ mặt.

Kiếp trước một người độc thân 24 năm như nàng, một lòng chỉ muốn phục vụ tổ quốc, nàng chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày nàng sẽ gặp phải tình huống đáng xấu hổ như vậy.

Vì không để người khác phát hiện ra mặt nàng đỏ, nàng liền nhanh chóng cúi đầu.

Nhưng hành động này lại khiến người khác hiểu lầm.

Tứ tẩu Tiêu Tình Nhi kéo tay Hách Tri Nhiễm: - "Cửu đệ muội đừng xấu hổ, sau này cùng các tẩu tử quen thuộc là tốt, bọn họ chính là thích đùa giỡn."

Hách Tri Nhiễm nỗ lực giải thích:

"Ta không có xấu hổ."

Ngay khi những tẩu tử khác còn muốn nói gì đó, thì ngoài cửa liên truyền đến âm thanh của tùy tùng.

"Quốc công gia, Hoàng thượng phái người truyền khẩu dụ, truyền ngài lập tức tiến cung."

Nghe vậy, Hách Tri Nhiễm luôn muốn đi cùng.

Mắt thấy Mặc Cửu Diệp đã quay ngươi đi ra cửa, nàng kéo nha hoàn bên cạnh hỏi:

"Xảo Ngọc, bây giờ là ngày tháng năm nào?”

Xảo Ngọc sửng sốt một chút, vẻ mặt khó hiểu trả lời:

"Đại tiểu thư, người ngay cả ngày đại hôn của bản thân cũng quên rồi sao? Hôm nay là ngày 8 tháng 7 năm Đại Thuận năm thứ mười chín."

"Toang rồi!"

Nhìn theo bóng hình Mặc Cửu Diệp đi đã xa, phản ứng đầu tiên của Hách Tri Nhiễm chính là, nếu như nàng đã đến đây, cần phải cố gắng hết sức khiến cho anh hùng thần tượng của nàng sống sót.

Hách Tri Nhiễm đột nhiên đứng dậy, bất chấp cơ thể vẫn còn yếu ớt và những ánh nhìn khó hiểu của các tẩu tẩu, vén váy đuổi theo ra ngoài.

Nếu như nàng nhớ không nhầm, thì hôm nay Mặc Cửu Diệp bị Hoàng thượng triệu vào cung giữa đêm khuya, thật ra là buộc tội hắn lén lút đột nhập hậu cung, đánh hắn một trăm roi.

Ngày hôm sau, Mặc Cửu Diệp bị buộc tội thông đồng với địch phản quốc, phán Phủ Hộ Quốc công bị tịch thu và đưa đi lưu đày.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp