Ánh mắt Chu Việt Đông cũng phức tạp, không nói gì.
Chu Việt Thâm dọn hộp cơm đi ra, thấy hai đứa đang đứng ở ngoài, anh cũng hiểu tình hình. Tuy nói trẻ con có thể sai lầm, nhưng chúng còn quá nhỏ, không nghĩ rằng có người xấu đến vậy cho nên mới để thím Lưu có cơ hội thừa nước đục thả câu.
Hiện giờ chúng tự trách mình thành thế này, ai nhìn cũng thấy đau lòng.
Bàn tay to lớn xoa đầu hai đứa con, giọng nói trầm thấp: “Vào đi, cô ấy sẽ không trách bọn con đâu.”
**
Đứng ở hành lang cầu thang bệnh viện, Chu Việt Thâm cúi đầu châm điếu thuốc, rít sâu một hơi, tay kia cầm một phong thư, rồi tiện tay ném vào thùng rác.
Tư Niệm kiểm tra một lượt, không có vấn đề gì nên cô quyết định xuất viện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT