Rốt cuộc bọn chúng còn quá bé, đặc biệt là anh hai nhỏ, mới chỉ học lớp một mà thôi.
Chỉ vì ham ăn mà lại cho người ta vào nhà, đâu nghĩ đến việc đối phương sẽ trộm đồ của người khác rồi còn vu oan họ trộm.
Bọn họ không trộm gì cả!
Nhưng dưới tình cảnh bị ức hiếp trong thời gian dài như vậy, hai đứa trẻ thậm chí không dám tự biện hộ cho mình, chỉ có thể sợ hãi nhìn Tư Niệm.
Tư Niệm lại không phải kẻ ngốc, sao có thể tin vào những mánh khóe thấp kém thế được.
Trong ánh mắt kinh hãi của hai đứa, cô lạnh lùng nói: "Thím Lưu, thím nghĩ tôi là con ngốc sao? Đồ của tôi bọn trẻ có trộm cũng vô ích, nhưng nếu là thím thì không chắc. Muốn tôi báo cảnh sát, hay là thím tự giao ra đây?”
Thím Lưu không ngờ cô không hề bị dao động bởi những lời mình nói, giờ bị vạch trần ý đồ, ngay lập tức sầm mặt lại: "Cô nói gì vậy, tôi không hiểu, nhà tôi còn phải ăn cơm, tôi đi trước."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT