Thế nhưng phản ứng của Tư Niệm đã cho thằng bé biết rằng, thằng bé thực sự đã nghĩ xấu cho người khác.
Tư Niệm là người đầu tiên đứng ra trách mắng: "Cô có ý gì? Không thử làm sao chúng tôi biết vừa hay không? Đồ của con chúng tôi tuy không đẹp nhưng sạch sẽ, thử một cái áo sao mà bẩn được? Tôi nghĩ cô cũng đừng giấu bệnh đi làm nữa, mắt đã kém vậy rồi thì vô bệnh viện khám sớm, kẻo tuổi già rồi lại bị mù."
Hai đứa nhỏ ăn mặc rách vá nhìn hệt dân nông thôn, nhưng Tư Niệm thì khác. Dáng dấp của cô trông giống người giàu có và quyền lực như hoa mẫu đơn, làn da mịn màng, dáng người cao ráo, chỉ nhìn cách ăn mặc liền biết là con nhà đài các không thể đụng vào.
Lời cô nói cũng sắc bén, khiến nữ nhân viên bán hàng nghẹn họng không nói được lời nào.
Vừa nãy chị ta chỉ nhìn thấy hai đứa trẻ mặc đồ rách rưới cầm áo định thử, lo lắng nên mới vội vàng giật lại, hành động có hơi quá đáng.
Hoàn toàn không ngờ rằng người phụ nữ bên cạnh lại là người nhà của hai đứa trẻ này.
Bây giờ bị chặn họng không nói được, sắc mặt chị ta cũng không tốt lắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT