Tư Niệm nói với giọng điệu cảm kích, khiến cho bố Tư vốn đang nổi giận đùng đùng cũng chợt ngẩn người.
“Cái, cái gì cơ...”
Vẻ mặt Tư Niệm vô cùng ngây ngô: “Tư Tư đã nói cho con biết rồi. Mọi người lo rằng con không đi làm, sợ rằng sẽ đánh mất công việc này, cho nên mới để Tư Tư đi làm thay con. Con vô cùng cảm động, tuy nhiên, cha mẹ không cần phải lo lắng, con đã giải quyết chuyện này ổn thoả, sau này cha mẹ không cần phải nhọc lòng. Con cũng định đem công việc này bán lại cho Phó Thiên Thiên.”
Phó Thiên Thiên gật đầu phụ hoạ: “Đúng vậy, cháu đã đồng ý mua lại công việc này từ chỗ Tư Niệm. Chú Tư, hai người không cần phải bận tâm.”
Vẻ mặt bố Tư lúng túng, lúc này có muốn tức giận cũng không tức giận được, trái lại còn cảm thấy chột dạ. Bởi lẽ, bọn họ vốn dĩ chưa từng nghĩ vậy, chẳng qua là cảm thấy để trống vị trí này thì thật đáng tiếc. Vừa hay Lâm Tư Tư dạo này rảnh rỗi, nên để cho cô ta đi làm một thời gian, nếu không để mất cũng rất đáng tiếc.
Chờ tới khi cô ta đi học, lúc này mới đem bán lại công việc.
Ít nhất, bọn họ đã nghĩ như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play