Nụ cười của Tư Niệm trở nên rất ôn hòa: “Không sao, không sao, nấu cơm cho anh là vinh hạnh của tôi mà.”
Ừm… đàn ông mà, sao có thể không được, xin lỗi, tôi thừa nhận vừa rồi mình có hơi lớn tiếng với anh.
Dù sao sau này Tư Niệm cũng không thể kiếm được nhiều tiền như vậy trong một ngày.
Không cần phải nỗ lực làm việc, bỏ qua mấy chuyện nhỏ nhặt này thì đã sao?
Thái độ của cô thay đổi nhanh đến mức khiến người đàn ông khẽ mỉm cười.
Anh không nói gì, đưa tiền cho cô.
Tâm trạng Tư Niệm vô cùng tốt, cô vẫy tay tạm biệt, nụ cười trên mặt còn tươi hơn hoa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play