Gạo thời nay dẻo, thơm nức mũi, thật sự quá tuyệt!
Nhìn thấy cô ăn, Chu Việt Hàn cũng buông tay anh trai, chạy vọt đi, đôi tay nhỏ nhắn bẩn thỉu đặt lên bàn, hai mắt gần như dính vào món thịt kho tàu, nhìn một cách thèm thuồng.
Đáy mắt Chu Việt Đông hiện lên một tia tức giận, nhưng cũng hiểu rõ, em trai là một kẻ ham ăn, không thể kiềm chế bản thân khi nhìn thấy đồ ăn ngon.
Huống hồ, đây lại là món thịt kho tàu thơm phức.
“Đói bụng thì đi rửa tay ăn cơm.” Tư Niệm liếc nhìn cu cậu không có nghị lực này, vừa buồn cười vừa cảm thấy đáng thương, một bên bón cơm cho Dao Dao trong lòng, một bên nhắc nhở.
Dao Dao nhìn thấy anh trai cũng rất vui vẻ, cô nhóc bi ba bi bô đưa bàn tay nhỏ nhắn mềm mại ra, như muốn mời anh trai ăn cùng với mình.
Chu Việt Hàn mắt đỏ hoe, nghẹn ngào hỏi: “Con, con thật sự có thể ăn sao?”
Tư Niệm gật đầu: “Tất nhiên là được, đây là thịt bố các con mang về cho các con, các con không ăn thì ai ăn?”
Chu Việt Hàn lập tức lao vào phòng bếp như một cơn gió, múc cho mình một bát cơm lớn, còn không quên múc thêm một bát cho anh trai, rồi hấp tấp chạy về.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT