Trọng Sinh: Trưởng Công Chúa Ép Gả Thái Phó

Chương 6: Mối hôn sự tốt


1 tháng

trướctiếp

Bên phía Nghi Loan đã quay trở lại Vân Đài Điện, ra lệnh chuẩn bị điểm tâm hỏa nhung, sau đó nàng đi gặp Bài Vân, Bài Vân nhặt cầu cho nàng té ngã bị bong gân ở chân, nàng ấy bị thương trong lúc làm nhiệm vụ, lúc này đang ung dung ngồi trước cửa sổ ăn trái cây. Thấy nàng đi vào, nàng ấy vội vàng đứng dậy bằng một chân nói: "Điện hạ, chân của thần đã đỡ hơn nhiều rồi, hai ngày nữa ta có thể quay lại làm nhiệm vụ."

Vẻ mặt Nghi Loan phức tạp nhìn nàng một lúc lâu, vẫn nhớ rõ khi vừa tiến vào lãnh thổ của Bột Hải Quốc, phải trải qua trận tuyết rơi dày đặc. Tuyết rơi dày đặc bay như lông mèo rơi rụng khắp bầu trời, lộ trình bị phong tỏa nên đoàn xe phải cắm trại tại chỗ chờ tuyết ngừng rơi, nơi hoang dã không có chỗ trú ẩn, bên trong toa xe lạnh lẽo như hầm băng. Nghi Loan co ro cuộn mình trong chăn, cơ thể vẫn lạnh run, Bài Vân không còn cách nào khác đành phải cởi bỏ xiêm y, đặt hai chân của Nghi Loan vào vòng tay nàng ấy để giữ ấm cho nàng… Cho đến bây giờ khi nhớ đến những chi tiết vụn vặt này, lòng nàng vẫn cảm thấy đau nhói.

Tiến lên phía trước, Nghi Loan đưa tay ôm lấy nàng ấy, thở dài nói: "Đa tạ ngươi vẫn luôn ở bên cạnh ta."

Bài Vân sửng sốt một lát, có chút ngượng ngùng: "Thần chỉ nhặt cầu cho điện hạ mà thôi, điện hạ không cần phải cảm kích thần đến như vậy!"

Nghi Loan lắc đầu, còn hơn thế nữa, nhưng nếu nàng nói ra sợ là sẽ khiến Bài Vân cảm thấy bất an, cho nên nàng chỉ giải thích qua loa: "Ta đã mơ một giấc mơ rất chân thật, trong mơ chúng ta đã phải chịu đựng rất nhiều khổ cực, không thể sống sót sau một kiếp sinh tử." Nói xong nàng cười gượng: "Dù sao thì gặp lại ngươi ta cũng rất vui, chúng ta sẽ lại sống yên phận ở Lung Thành, sau này sẽ không đi đâu cả, sau này ta sẽ kiếm cho ngươi một người môn đăng hộ đối, nở mày nở mặt gả ngươi ra ngoài, đến nhà người khác trở thành thiếu phu nhân của gia tộc.”

Bài Vân nghe xong liền cảm thấy choáng váng, không biết công chúa đã uống nhầm thuốc gì. Nhưng nếu điện hạ đã thành thật như vậy thì làm sao nàng có thể nhẫn tâm từ chối, vội vàng gật đầu nói: "Người đã nói thì không được hối hận đâu."

Nghi Loan nói đương nhiên, mỗi cố nhân đã đồng hành cùng nàng suốt chặn đường đều phải được đối đãi tử tế. Cho nên việc quan trọng trước mắt đó chính là  phải ngăn chặn nguy cơ đi hòa thân lần nữa.

Cung nhân tiến vào bẩm báo điểm tâm đã được chuẩn bị xong, hỏi điện hạ có muốn dùng luôn không, Nghi Loan xua tay nói: “Cho vào hộp đựng đồ ăn tinh xảo, ta muốn đưa nó đến phủ Lăng Vương.”

Bài Vân coi như chuyện đương nhiên mà hỏi: “Ninh thế tử lại đắc tội với điện hạ à?”

Nghi Loan ôn hòa nhã nhặn nói: "Các ngươi đã hiểu lầm ta quá sâu rồi, người chính trực như ta sao lại làm ra chuyện lấy ơn báo oán được?"

Nói xong nàng xoay người đi ra ngoài, để lại Bài Vân mím môi một hồi lâu, nghĩ xem có phải điện hạ đã nói sai rồi hay không? Ý nàng muốn nói là lấy oán báo oán nhỉ!

Dù sao thì cũng không cần phải để ý quá nhiều đến những chi tiết này, Nghi Loan cầm hộp điểm tâm hỏa nhung đi thẳng đến phủ của Thế tử Lăng Vương, do thân phận nên nàng được quận chúa Bồ Thành tiếp đãi nồng nhiệt.

Chiếu theo bối phận, Nghi Loan phải gọi quận chúa một tiếng biểu cô, theo thân thích mà nói thì so với người bình thường lại càng gần gũi thân cận hơn nhiều. Quận chúa Bồ Thành cũng rất thích Nghi Loan, trước kia bà ấy hiểu rõ chừng mực nên mới không dám hy vọng xa vời. Lần này, bà nghe Thiếu Vân lắp bắp kể lại chuyện xảy ra ngày hôm nay, quận chúa Bồ Thành vui mừng đến mức liên tục tát hắn cho đến khi cánh tay của hắn bầm xanh tím. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -

"Ai nha, tốt... Tốt, tốt, tốt..." Quận chúa vui vẻ phấn khởi nói: "Trưởng công chúa điện hạ hiếm khi đến thăm, ta từng nhờ Thiếu Vân mời người đến dự yến tiệc mùa xuân, nhưng đáng tiếc vẫn không thể mời được người. Hôm nay khó khăn lắm mới rảnh rỗi, nhất định phải ở lại ăn cơm, để Thiếu Vân tiếp đãi người."

Nghi Loan hiểu rõ, quận chúa Bồ Thành hiểu được ý tứ của nàng, kết tiếp phải xem Ninh Thiếu Vân như thế nào.

Dĩ nhiên dùng quyền lực trấn áp người khác là không tốt, Nghi Loan giả vờ ngoan ngoãn trước mặt quận chúa, nhẹ giọng nói nhỏ: “Biểu cô, ta đường đột tới đây, trước đó ta đã nói chuyện với biểu huynh, hắn vẫn không nguyện ý, chỉ sợ ta khăng khăng như vậy sẽ khiến cho huynh ấy cảm thấy không vui, nếu huynh ấy giận ta thì phải làm sao bây giờ!"

Sau khi nàng nói xong, ngay cả cung nhân cùng đi tới đây với nàng cũng liếc nhìn nàng mấy lần.

Quận chúa Bồ Thành cảm thấy đau xót kỳ lạ, bọn họ đều nói rằng Trưởng công chúa thường xuyên hống hách, nhìn xem nàng hống hách chỗ nào cơ chứ? Nhất định là những người đó ghen tị có ác ý muốn vu khống nàng, dù sao nàng cũng là cành vàng lá ngọc, lại xinh đẹp như vậy, những thứ "tốt đẹp" trên thế gian này nàng đều có tất cả, cây cối trong rừng dù đẹp cũng bị gió phá hủy, chẳng phải từ xưa đến nay vẫn có chuyện ác ý như vậy hay sao.

Quận chúa ôm đồm nhiều việc, trấn an nàng nói: “Nó không dám đâu, người yên tâm đi! Đối với một cô nương tốt như điện hạ, thu xếp công việc dành ra một chút thời gian đến thăm là đã rất coi trọng nó rồi, nó còn dám không tình nguyện à, đây thực sự là đã cho hắn đủ thể diện rồi."

Càng nhìn càng thấy vui mừng, đây là thân tỷ của Thiếu Đế, trưởng công chúa thật sự của Tây Lăng, thật vinh dự nếu Lăng gia có thể làm chủ!

Nghe vậy, Nghi Loan lặng lẽ mỉm cười nói: "Thật ra mục đích chính mà ta đến đây là để vấn an biểu cô, chỉ mong không khiến người khác hiểu lầm, gây ra những lời bàn tán."

Quận chúa nói, “Sao có thể như thế được, vốn dĩ chúng ta là thân thích, điện hạ lui tới thăm hỏi không phải là chuyện cực kỳ bình thường hay sao. Hơn nữa, người dân Lung Thành đều rất cởi mở, quận chúa Thanh Hà của Vương gia nửa đường ngăn cản Thái phó cũng không ai dám dị nghị, trưởng công chúa điện hạ đến thăm cô thì có ai dám nhiều chuyện?"

Tin tức này quả thật khiến cho người khác bất ngờ, trên đời này còn có người dám lợi dụng Thái phó à?

"Thái phó xuất thân Cao Phủ, người ta nói rằng người trong Cao Phủ không được phép thành thân, tại sao Lý Huyền Tử lại ngăn cản hắn?"

Đây là một câu chuyện dài, quận chúa Bồ Thành nói: “Thứ nhất là nhìn trúng nhân tài, thứ hai là có ý định mượn sức."

Trước khi tiên đế mất, thấy Văn Dự vẫn còn nhỏ tuổi cho nên đã lệnh cho Yên hoàng hậu lâm triều cùng nhiếp chính, Tương Vương cùng với Thái phó cùng nhau phò trợ. Những năm gần đây, Thái phó chuyên tâm dạy dỗ Thiếu Đế, không phò tá chuyện triều chính, không nhắc đến không có nghĩa là hắn không có quyền lực phụ tá triều chính. Tương Vương, người này ỷ vào công trạng to lớn của mình nắm giữ triều chính, Thái phó nhận chiếu mệnh cũng có tác dụng kiềm hãm Tương Vương.

Tương Vương chắc hẳn rất đau khổ vì không thể buông thả tùy ý trong triều đình, chuyện là hắn có một nữ nhi kiêu ngạo, tự tin có thể biến đồng liêu của mình thành con rể.

Trước đây Nghi Loan chỉ lo chơi đùa, không quan tâm đến những chuyện lộn xộn đó, thậm chí còn không biết rằng Thái phó bị quận chúa Thanh Hà dây dưa, đúng là xấu hổ. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Quận chúa Bồ Thành không hứng thú mấy với chủ đề này, nói xong, bà chuyển sang tập trung vào chuyện hiện tại, nghiêng đầu không kiên nhẫn hỏi phó mẫu: "Tại sao Thiếu Vân vẫn chưa đến?"

Phó mẫu vội đi ra ngoài tra hỏi thì thấy thế tử từ cửa sân chậm rãi đi vào, vừa định bẩm báo lại thì Nghi Loan đã đứng dậy nói với quận chúa: "Biểu cô, cũng không còn sớm nữa, ta phải về rồi, hôm khác đến sớm hơn sẽ ăn uống no say cùng với cô mẫu."

Quận chúa cảm thấy rất đáng tiếc nhưng bà cũng không thể ép buộc, đồng ý với nàng, còn phân phó thế tử: "Con mau đi tiễn điện hạ."

Sắc mặt Ninh Thiếu Vân xanh xao, nhắm mắt đuổi theo bước chân nàng, đưa người ra đến ngoài cửa.

Có lời hắn kìm nén đã lâu vẫn không dám hỏi, thấy mặt trời sắp lặn, hoàng hôn khiến hắn có thêm can đảm, dừng lại hỏi: “Tam công chúa, rốt cuộc người coi trọng ta ở điểm nào? Chẳng lẽ là vì ta quá phong lưu phóng khoáng sao?"

Nghi Loan nhếch môi ghét bỏ, nếu là ngày thường nàng để ý đến hắn mới là lạ, hiện tại mọi chuyện bất đắc dĩ nên nàng đành phải chấp nhận.

Nếu đã định làm một giao dịch thì không nên xúc phạm hắn, nàng vắt hết óc suy nghĩ tìm được một điểm sáng duy nhất trên người hắn: "Không có mấy nam tử thủ thân như ngọc như huynh, ta định sẽ theo ý trời, quý trọng huynh thật tốt."

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp