Chờ đợi quả thực là một điều rất mệt mỏi, từ lúc bắt đầu mọi thứ như thiêu đốt trong lòng, về sau dần dần tê liệt, ngày qua ngày nàng chỉ biết bản thân vẫn còn những ước muốn chưa thực hiện được, nàng luôn giữ tâm mình treo cao lơ lửng, theo thời gian trôi qua nàng cũng quen dần.
Đếm từng ngày, ba tháng, mười tháng, một năm, ba năm... Thái phó đã đi ròng rã suốt ba năm, một chút tin tức cũng không có. Lúc đầu, nàng không thể ngủ được vào ban đêm, nghe thấy một chút tiếng động sẽ lập tức thức dậy kiểm tra, đáng tiếc lần nào cũng khiến cho nàng cảm thấy thất vọng. Cuối cùng nàng cũng chán nản, cảm thấy bản thân không không may mắn khi lưu tâm một nam nhân tốt như vậy. Thôi quên đi vậy, nàng dùng quãng đời còn lại để nhớ mong hắn còn có ý nghĩa hơn với việc không có ràng buộc.
Trung Đô của Tây Lăng hiện đã trở thành Thượng Đô, thành trì đã được mở rộng ra gấp nhiều lần, trông giống như trụ cột của một đế quốc. Quân đồn trú xung quanh cũng rất chỉnh tề, trong đó có một nhánh là của quân đội những cô nương khi xưa, Nghi Loan vẫn là tướng quân của bọn họ, con cháu sau này của bọn họ vẫn sẽ tiếp tục phát triển không ngừng lớn mạnh.
Nữ nhi của Nghi Phượng mới bắt đầu học hành, được đưa đến Điện Hoa Quang để học tập, cho nên nàng có nhiều thời gian rảnh hơn thường đến nói chuyện với Nghi Loan. Đôi khi nói về tương lai của Nghi Loan, a tỷ của nàng rất lo lắng: “Còn phải đợi sao? Muội đã hai mươi bảy rồi, nếu đợi thêm nữa thì nửa đời người sẽ trôi qua mất."
Nghi Loan loay hoay với lưỡi dao trang điểm mới của nàng, với nụ cười nhàn nhạt như thường lệ: "Sao tỷ cùng với Văn Dự luôn nhắc đến chuyện này vậy, hiện tại một mình ta có cái gì mà không tốt, muốn ăn thì ăn, muốn ngủ thì ngủ, lúc phiền muộn thì có thể đến võ đài rèn luyện..."
"Vậy tại sao muội lại phiền muộn?" Nghi Phượng nói: "Không có tiếc nuối thì chẳng phải sẽ không có phiền muộn hay sao."
Nghi Loan gãi đầu nói: "Ai mà không có tiếc nuối cơ chứ, ai lại giới hạn tiếc nuối chỉ có một hay hai chuyện? Ngoại trừ chuyện tình cảm trắc trở ra, còn có những chuyện không như ý khác, có chút phiền muộn không phải là chuyện thường tình thôi sao."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play