Lúc Tần Phương Luật đến quán cafe "Căn cứ bí mật", đã có một số người tụ tập ở trước cổng.
Một người phục vụ dẫn Tần Phương Luật lên tầng bằng cửa sau, nói: “Anh Trình đang đợi anh ở tầng hai ạ.”
Trong căn cứ bí mật không có một bóng người, Tần Phương Luật thoải mái đi qua khu trò chơi cùng khu truyện tranh, phát hiện Trình Khai đang chỗ ghế mở.
Trình Khai mặc một chiếc áo phông trắng đơn giản, quần jean, tóc hơi rối, đeo thêm một cặp kính gọng mỏng màu đen, uể oải tựa người bên ghế dài.
Anh ta nhìn thấy Tần Phương Luật từ xa, đưa tay lên mở rộng lòng bàn tay, như thể đang yêu cầu một điều gì đó đương nhiên.
“Cậu mà không đến thì hôm nay chắc tiệm tôi không mở được mất.” Trình Khai than thở.
Tần Phương Luật lấy trong cặp tài liệu ra 5 bức vẽ, đưa cho Trình Khai.
"Là cậu hẹn giờ, tôi không đến muộn." Tần Phương Luật đưa tay nhìn đồng hồ.
"Biết mà biết mà." Trình Khai không chịu nổi cái tính chủ nghĩa duy lý (*) này của Tần Phương Luật , vẫy tay với người phục vụ: "Đi mở cửa đi."
(*): đề cập đến những người có trình độ học vấn cao, tư duy đặc biệt nghiêm khắc, khoa học và thậm chí hơi "độc tài".
Mấy nhân viên phục vụ gật đầu, đi xuống cầu thang.
Tần Phương Luật rót hai ly rượu Sake, nhẹ nhàng nâng ly lên: "Mừng khai trương 'Căn cứ bí mật."
“Ít nhiều gì cũng phải cảm ơn thầy Đản đã hào phóng đóng góp năm bức tranh kèm chữ ký." Trình Khai cười tủm tỉm, cụng ly với anh: “Dự kiến lượng khách tối nay sẽ tăng 20%.”
Tần Phương Luật liếc nhìn anh ta: "Không đến mức đấy đâu."
Trình Khai sống một cuộc sống bình thường, thích chơi game, sau khi tốt nghiệp đại học thì đơn giản chỉ mở một studio game độc lập, kết quả là nơi này nổi tiếng một cách khó hiểu. Lúc công ty game ngày càng lớn mạnh, Trình Khai cảm thấy mình đã mất đi niềm hạnh phúc thuở ban đầu.
Thế nên, Trình Khai muốn mở một quán cà phê theo chủ đề 2D, hoàn toàn vì sở thích của riêng mình.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Lúc ấy Tần Phương Luật đã nhận lời, chỉ cần Trình Khai nói được làm được, anh sẽ quảng bá miễn phí cho quán cafe.
Cửa hàng khai trương, những khách hàng nhanh chóng tràn vào, căn phòng trở nên náo nhiệt.
Trình Khai mở tấm rèm vải màu vàng nhạt xuống, uống một hơi cạn sạch chén rượu
—— Đây cũng là thứ Trình Khai muốn phàn nàn.
Cả hai đều đang ở độ tuổi 27 - 28, có sự nghiệp của riêng mình, nội dung trò chuyện chắc chắn không giống như thời sinh viên, vậy mà chỉ xoay quanh anime và game.
Người trưởng thành cũng có phiền muộn của người trưởng thành.
"Cậu có biết tháng này tôi bị ép đi xem mắt mấy lần rồi không? Sáu lần! Mẹ tôi cũng thật sự dám đi tìm, con gái người ta đều là cái gì mà giám đốc ngân hàng, tiến sĩ vật lý, luật sư siêu đỉnh, đã xinh đẹp lại còn có tiền nữa. Tự xem lại mình thì thấy nào có xứng?"
Trình Khai vừa say vừa buồn, không ngừng lẩm bẩm: “Với cả, tôi có muốn thoát ế không à? Đương nhiên là muốn! Nhưng tôi còn có nhiều game muốn chơi, nhiều cô vợ trong truyện siêu dễ thương phải nuôi... Haiz, cậu nói xem, nếu như mấy cô ấy biết tôi đến thế giới 2D rồi thân thiết với người phụ nữ khác thì có tức giận không nhỉ?”
Tần Phương Luật: "Sẽ không, bọn họ nhiều chồng mà, chẳng quan tâm đến cậu đâu."
Trình Khai giật mình, nói: "Cậu đúng là khốn nạn mà! Giết tôi còn muốn hủy hoại cả cái trái tim này nữa!"
Thấy Tần Phương Luật không trả lời, Trình Khai tiếp tục khóc lóc kể lể: “Cha tôi thậm chí còn bắt đầu tìm anh chàng nào đấy về cho tôi nữa, bọn họ nói là trước 30 tuổi thì tôi phải dẫn được một người sống về nhà. Cậu có thấy quá đáng không?"
"Không."
Tần Phương Luật không hề khách khí, nhướn mày: “Thứ nhất, lúc chúng ta cùng xem phim ở ký túc xá, cậu cùng bạn cùng phòng nói chuyện rất vui vẻ, điều đó chứng tỏ con người có sức hấp dẫn với cậu, cậu thích người sống; thứ hai, giờ cậu vẫn độc thân nghĩa là cậu chưa gặp được người mình thích. Thế nên cứ gặp thêm một vài người nữa đi, cả nam lẫn nữ đều được, có thể tăng thêm khả năng gặp được người ấy.”.
"..."
Trình Khai không nói nên lời: “Lẽ ra tôi không nên nói chuyện này với cậu."
Tần Phương Luật nhún vai: "Tôi nói sự thật thôi."
Trình Khai thở dài: “Tôi ghen tị với cậu thật đấy, mẹ cậu cởi mở như vậy thì đoán chắc bà ấy sẽ không thúc ép cậu kết hôn sinh con đâu.”
Tần Phương Luật bình tĩnh gật đầu: "Dù sao thì tôi cũng chỉ cứng với sinh vật 2D mà thôi, bà ấy cũng biết từ lâu rồi."
Trình Khai phun ra một ngụm rượu.
Trong thời niên thiếu đang xao động, mọi đứa trẻ ít nhiều gì cũng sẽ tiếp xúc với một số phim ảnh giống như trái cấm vậy.
Trong khi đại đa số những người khác đang co ro đỏ mặt trong ký túc xá vì chia sẻ phim hành động, một số nhỏ những người đồng tính thì đang hoảng sợ khi phát hiện ra xu hướng tình dục của mình, Tần Phương Luật lại đang vô tư ở nhà xem hoạt hình CG Octopus x Siren trên màn hình, vẻ mặt điềm tĩnh cùng thứ gì đấy đã dựng lên.
Tần Phương Luật có sở thích rất đa dạng, nam nữ, nam nam, nữ nữ, anh đều sẽ chấp nhận.
Tần Phương Luật cũng thích quái vật khổng lồ, động vật, người ngoài hành tinh, quỷ thần, máy móc.
Nói tóm lại, chỉ có sinh vật trên trang giấy mới có thể kích thích sinh lý của anh.
Tần Phương Luật có định nghĩa rất rõ ràng về bản thân, anh là người yêu fictosexuality đến cực đoan. ( truyện trên app t.y.t )
Tần Phương Luật không cảm thấy mình kỳ quái.
Thế giới rộng lớn như vậy, có nhiều xu hướng tính dục như thế, vậy tình dục hư cấu thì có gì lạ?
Trình Khai phẫn uất nói: “Cậu đối xử lạnh lùng với người sống như thế, cấp dưới chắc chắn sống rất khó khăn đấy! Sếp mình trông chẳng khác nào người máy, chỉ biết làm việc, đã thế còn không có lòng nhân đạo."
Anh ta vốn chỉ thuận miệng chửi bới, nhưng không ngờ Tần Phương Luật lại thực sự bình tĩnh lại, dường như đang nghiêm túc suy tư gì đó.
"Tỷ lệ nghỉ việc trong bộ phận của chúng tôi đã tăng 2,3% trong hai năm qua. Có thể là vấn đề quản lý của tôi." Tần Phương Luật tự nhủ.
"Trình Khai, cậu thường làm gì?"
Nói về mấy chuyện thế này thì Trình Khai không hề biết mệt. Người khác có thể mắng cậu chơi game dở, nhưng tuyệt đối không thể nói bầu không khí trong công ty bọn họ tệ.
"Tôi với nhân viên vô cùng hòa hợp luôn, bọn họ chắc chắn sẽ khen ngợi bầu không khí của công ty này đáng giá năm sao đấy." Trình Khai tự hào nói, không hề khách khí mà phân tích Tần Phương Luật: "Cậu chắc chắn là cái loại ông chủ lạnh lùng hà khắc. Giao tiếp với nhân viên thì chỉ có họp, không nói chuyện phiếm với bọn họ, cũng không có mấy hoạt động kiểu team-building đúng không?"
Tần Phương Luật: "Ừ, có vấn đề gì à?"
Công ty là nơi để làm việc chứ đâu phải để tiệc tùng.
Trình Khai lắc lắc ngón trỏ, hệt như giáo sư: “Chúc Phương của các cậu bây giờ đã lớn lắm rồi, nên cần chú ý hơn đến việc hình thành văn hóa doanh nghiệp đi. Mặc dù nhiều nhân viên không thích các hoạt động như team-building các loại, thế nhưng mấy hoạt động phù hợp với thú vị thì có thể nâng cao tình đoàn kết, cũng có thể kéo gần khoảng cách giữa mọi người lại với nhau. Cậu phải giữ được nhân viên tốt, chứ không thể chỉ đơn thuần là một người chỉ huy được, đúng không?"
Tần Phương Luật suy nghĩ một hồi, nhớ rằng tối nay cấp dưới chuẩn bị chiêu đãi mừng người mới, đột nhiên cảm thấy Trình Khai nói cũng có lý.
Dường như anh đã không làm hết chức trách của mình, trong công ty, bình thường thì các bộ phận sẽ hay tổ chức hoạt động riêng, phía bộ phận Khoa học và Công nghệ thì lại ít càng thêm ít.
Trong cửa hàng đã tiến hành đợt rút thưởng đầu tiên, tiếng cười vui bên tai vang lên không ngớt.
Tần Phương Luật nghiêng đầu: “Sao cậu không đi xem xét tình hình ngày đầu tiên khai trương cửa hàng của mình đi?”
“Khó lắm mới bắt được cậu, không thể trò chuyện một lúc à.” Trình Khai đặt ly rượu xuống: “Bây giờ tôi với cậu vào đấy góp vui nhé?"
Tần Phương Luật đứng lên: "Lát nữa tôi quay lại, giờ thì không có thời gian."
Dù nói là đang vội, thế nhưng Tần Phương Luật vẫn chụp được vài bức ảnh đẹp về 'Căn cứ bí mật', cũng như khung cảnh sôi nổi tràn ngập khách mời này.
Trình Khai ngầm hiểu: “Tôi hiểu rồi, chạy về 'yêu đương' với người máy ha?"
Tần Phương Luật lại lắc đầu: “Đi tham gia tiệc mà nhân viên tổ chức."
Trình Khai: ???