Đèn cảm biến tự động ở cầu thang an toàn tắt, nỗi bối rối thầm lặng lan tỏa khắp không gian chật hẹp.
Văn Tiếu Nhiên thật vất vả mới tìm lại được giọng nói của mình: “Anh hiểu lầm……”
Giọng nói vừa mới vang lên,ánh đèn liền một lần nữa sáng lên, chiếu sáng gương mặt thẹn thùng của cô, cũng làm cô thấy rõ biểu tình bình tĩnh trở lại của Chúc Lương.
Cặp mắt đào hoa kia mang theo ý cười, làm dịu đi cảm giác áp bức do đường nét sắc sảo tạo ra.
“ Cô đói như vậy sao ?” Chúc Lương hỏi.
“Mới không phải!” Văn Tiếu Nhiên có chút ủy khuất, “Tôi chỉ là không cẩn thận đem đôi đũa trong nhà ném đi nên mới tới nhặt lại mà thôi.”
Chúc Lương nhướng mày: “Thật sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play