Sáu giờ rưỡi vừa đến, Văn Tiếu Nhiên bắt đầu tắt máy tính. Hôm nay là thứ Sáu, cô không có ý định lãng phí thời gian tăng ca cho ngày cuối tuần tuyệt vời của mình nữa.
Văn Tiếu Nhiên đến cửa hàng tiện lợi đón mèo con, bắt taxi về nhà, sau đó đi đến cửa hàng thú cưng ngoài khu dân cư mua một đống đồ dùng cho thú cưng rồi mới trở về khu dân cư.
Mới vừa về đến tiểu khu, Văn Tiếu Nhiên liền hối hận.
Vì tránh cho mèo con nửa đường chạy trốn, cô cho nó vào một chiếc túi da mà cô mang theo bên mình, có một khe hở để nó thở, nhưng cô sợ con mèo quá nhỏ nên có thể chui ra ngoài được, đành phải chặn nó bằng một tay. Trên tay cô đang mang theo đồ dùng cho thú cưng nặng ít nhất mười lăm kg. Mặc dù nó không quá nặng nhưng tòa nhà nơi cô ở cách cổng tiểu khu khá xa.
Chỉ trong thời gian ngắn, cô đã nghỉ ngơi vài lần. Sau khi lại đặt túi xuống đất, Văn Tiếu Nhiên lắc lắc cánh tay đau nhức của mình, rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Đang lúc khó khăn, dư quang khóe mắt nhìn thấy Chúc Lương vừa lướt điện thoại vừa đi về phía cô. Hoàng hôn ở phía sau anh chậm rãi buông xuống, bao bọc cơ thể người đàn ông một tầng ánh sáng. Mặc dù lúc này anh ta đang cau mày nhìn điện thoại di động, cũng bị khung cảnh trùng hợp này nhuộm ra khí chất của một chúa cứu thế từ trên trời giáng xuống.
Tuy rằng Văn Tiếu Nhiên vẫn luôn cảm thấy rất kỳ quái, tại sao anh ta lúc nào cũng có bộ dáng không được vui vẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT