Đôi Tai Thỏ Và Cỏ Gần Hang

Chương 8: Trêu hoa ghẹo nguyệt


1 tháng

trướctiếp

Cơn mưa phùn kéo dài suốt đêm như không hề tạnh, hôm sau Thỏ Lương còn chưa kịp mở mắt đã ngửi thấy một mùi thơm quyến rũ của cỏ xanh, đó là một mùi thơm mát lạnh của sương sớm và bùn đất. Thỏ Lương mở to hai mắt, những giọt sương sáng trong như thủy tinh phản chiếu vào mắt nàng, cục bông tròn đột nhiên quay người ngồi dậy. Nàng bước ra khỏi bãi cỏ và phóng tầm mắt nhìn toàn bộ sườn núi. Những khoảnh đất hôm qua còn loang lổ đã hoàn toàn biến mất, những cây cỏ xanh mới trồng trông tràn đầy sức sống như đang vui mừng nhảy múa, những giọt sương rải rác trên lá cỏ xanh thật rực rỡ chói mắt.
Dù biết là nhờ có thêm sự hỗ trợ của trận pháp nên những cây cỏ mới trồng kia sẽ khó bị chết héo, nhưng sự thay đổi long trời lở đất này vẫn khiến Thỏ Lương giật mình, Thỏ Lương nhẹ nhàng bước từng bước nhỏ, kéo đôi tai dài của mình đi dạo một vòng quanh sườn núi. Cuối cùng nàng cũng chắc chắn những cây cỏ xanh mình nhổ đi rồi trồng đến đây ngày hôm qua đều không có cây cỏ nào chết héo cả, tất cả đều còn sống, hơn nữa trạng thái so với lúc trước trông còn tốt hơn.
Hoa nhài yêu thoải mái giãn gân cốt, nó nhìn thỏ con đang đi lại trên sườn núi rồi im lặng phàn nàn, có thêm sự hỗ trợ của Tụ Linh Trận mà những đám cỏ xanh đó còn nửa sống nửa chết thì có khi đã sớm bị cây cỏ xanh hung ác kia nhổ đi rồi tiện tay ném vào trong sơn cốc cũng nên. Trong lúc nó đang phàn nàn, Thỏ Lương đã đi bộ đến bên cạnh cây hoa nhài, nàng định như thói quen đến gần rồi dụi khuôn mặt mũm mĩm của mình vào người hoa.
Hoa nhài đung đưa những bông hoa trắng tinh khiết của mình như đang đáp lại, chợt như nhớ ra điều gì đó, đóa hoa giơ lên trước mặt Thỏ Lương bỗng lắc mạnh một cái. Những hạt phấn mịn nhỏ bé trong bông hoa rơi xuống người Thỏ Lương mang theo hương thơm nồng nàn của hoa nhài.
Đầu tiên Thỏ Lương ngẩng đầu nhỏ lên hắt hơi hai cái, sau đó mới nhận ra trên người mình cũng tràn ngập mùi thơm của hoa, nàng lập tức nhảy lên vui sướng, ôm lấy hoa nhài cọ cọ mấy cái rồi vui vẻ bỏ đi. Sau khi hoa nhài biến thành yêu, mùi phấn hoa có thể tồn tại được rất lâu, thậm chí nếu áp dụng đúng phương pháp, có sinh linh còn có thể có được hương hoa này suốt đời.
Thỏ Lương là một con thỏ giống cái trắng nhỏ xinh đẹp, đương nhiên không thể nghi ngờ về lòng yêu cái đẹp được, rất nhiều sự nghi ngờ về thảm cỏ xanh trên sườn núi này rất nhanh đã bị mùi hương hoa làm quên đi. Gần như cả ngày Thỏ Lương đều duy trì trạng thái ngẩng cao đầu, thậm chí có mấy con bướm bị mùi hương hoa hấp dẫn đến bị Thỏ Lương đuổi bắt cả một buổi trưa.
Có người thì vui sướng, có người cả ngày lại đều rơi vào trạng thái động chút là nổ. Trước khi Thỏ Lương tỉnh dậy, Lãnh Khanh đã ném lá sen kia đi, sau đó bình tĩnh nâng lá cây đựng giọt sương của chính mình lên, đợi Thỏ Lương giống như hàng ngày đến uống nước sương. Kết quả thỏ con lại bị khung cảnh trên sườn núi thu hút sự chú ý, Lãnh Khanh thì cứ chờ đợi mãi như vậy. Ngay sau đó chỉ với mùi hoa của một gốc cây hoa nhài yêu đã quyến rũ thỏ con đi mất.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Lãnh Khanh chờ mãi, kết quả đợi đến khi sương sớm đều tan biến hết mà thỏ con vẫn không có xu hướng quay lại, nàng vẫn vui sướng chơi nguyên một ngày trong núi, thậm chí ngay cả đồ ăn cũng không đi tìm. Đợi đến khi trời dần tối, cục trắng mềm đó mới cảm thấy hài lòng, vừa ngâm nga ca hát bài hát không có giai điệu vừa nhảy nhót trở về.
Lá cỏ xanh lung lay một cái, cuối cùng vẫn im lặng giả bộ như một cây cỏ xanh bình thường. Đêm khuya, Lãnh Khanh nhìn cửa hang động đen nhánh kia, hắn cảm thấy thỏ con tuổi còn nhỏ, ham chơi một chút cũng không sao, nghĩ như vậy, Lãnh Khanh cũng dần chìm vào giấc ngủ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp