Lúc Thỏ Lương muộn màng nhận ra, hai chân trước của nàng ôm lấy ngực, mặc kệ bản thân bị treo lên giữa không trung đung đưa theo từng nhịp đánh của lá cỏ, trong đôi mắt ngây thơ khẽ lóe lên chút sự gian xảo khó có thể nhìn thấy, giọng nói mềm mại lại không thể giấu được sự đắc ý: “Cuối cùng cũng chịu hiện hình, hừ, quả nhiên mẫu thân đã nói đúng, mỹ nhân kế là phương pháp tốt nhất!”
Lãnh Khanh: ???
Mỹ nhân kế không phải sử dụng như vậy chứ nhỉ? Trong chớp mắt, Lãnh Khanh cực kỳ tò mò về người mẫu thân trong miệng của Thỏ Lương, nhưng ngay sau đó Lãnh Khanh nhìn con thỏ con bị mình xách lên đã hơi cứng đơ người lại, khẽ lắc lư giữa không trung, Thỏ con thế mà lại ôm ngực ngẩng đầu nhỏ nhìn hắn. Lúc này Lãnh Khanh mới nhận ra bản thân cứ thế bị bại lộ rồi.
Lá cỏ xanh cứng đờ một lúc, chậm rãi đè thấp lá cỏ xuống, nhẹ nhàng đặt cục bông trắng xuống đất. Sau đó lùi về bãi cỏ một cách nhanh chóng, muốn giả vờ như vừa rồi chưa từng có chuyện gì xảy ra. Nhưng vào ngay lúc này, Thỏ Lương lại không hề cho hắn cơ hội chạy trốn, động tác của cục bông trắng rất nhanh, nàng nhảy về phía trước, hai móng vuốt thành công chặn lá cỏ xanh sắp bỏ trốn.
Bắt lấy còn chưa xong, rõ ràng cục bông trắng sợ cỏ xanh sẽ lùi về phía sau nên hai móng vuốt nắm chặt lá cỏ xanh, cơ thể nhỏ bé cố gắng lùi về sau nhìn tư thế như đang cố gắng kéo co.
Tuy rằng cơ thể nhỏ bé của Thỏ Lương sắp nghiêng sấp cả ra nhưng chút sức lực đó căn bản không hề ảnh hưởng gì đến Lãnh Khanh. Nhìn Thỏ Lương hận không thể dùng luôn hai cái tai dài để kéo, Lãnh Khanh thầm thở dài một tiếng trong lòng, lá cỏ xanh kéo dài xách Thỏ Lương lên, hắn xách thỏ con như cục bông trắng đến chỗ lối vào của hang động.
Mông thịt của Thỏ Lương ngồi xổm một cục trước cửa hang động, nàng nghiêng đầu nhìn, lá cỏ xanh không còn giấu giếm nữa mà là thoải mái kéo dài lá ra, dùng phiến lá xanh bắt đầu vuốt phẳng những mớ lông tơ vừa bị đánh loạn cả lên.
Một lúc sau, Thỏ Lương ngoan ngoãn ngồi một chỗ hưởng thụ nhẹ đôi mắt to lại.
Lãnh Khanh cũng cảm thấy rất hài lòng, thật ra từ lâu Lãnh Khanh đã nghĩ đến việc vuốt lông thỏ con như vậy, chỉ là sợ dọa thỏ con nhát gan chạy mất nên hắn vẫn luôn không hành động. Sau khi bị bại lộ, thấy thỏ con hoàn toàn không bị dọa sợ, cuối cùng hắn cũng được vuốt lông thỏ con như ý muốn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT