Nhìn thấy tù long thảo rút đi, Thỏ Lương nghiến răng theo bản năng.
Chước Hoa luôn chú ý tới tình huống của Thỏ Lương: “...”
Thanh Long bị ép quay lại phía trên ao cạn, lượn một vòng sát trên mặt nước, cực kỳ kích động, thế nhưng sau đó lại nhớ trên móng vuốt của mình còn đang có một cục bông nhỏ. Cuối cùng Chước Hoa cũng đã nhận ra, Thỏ Lương còn có tâm trạng để nghiến răng thì tình huống cũng không quá tệ đến như thế, nên cũng không hành động hấp tấp.
Thanh Long bay lượn một vòng, sau đó ngẩng đầu lên trời gầm một tiếng dài, âm thành vô cùng bi ai, thậm chí còn mang theo sự không cam lòng mãnh liệt.
Tiếng rồng gầm ở cự ly gần như thế, cho dù Thanh Long không phóng uy áp ra bên ngoài, thì Thỏ Lương cũng bị tai lại theo bản năng, thế nhưng bàn tay mũm mĩm lại không hiệu quả lắm, cho nên đơn giản là biến lại nguyên hình, kéo chặt đôi tai dài của mình.
Vì thế, sau khi Thanh Long gầm lên một tiếng rồi lấy lại bình tĩnh, lúc nhìn về móng vuốt trên tay mình một lần nữa, thì cục bông trên móng vuốt đã không còn thấy đâu nữa, mà thay vào đó là một con thỏ trắng trắng ướt nhẹp đang bị xách gáy, thỏ con dùng hai tay kéo chặt đôi tai dài của mình, để lỗ tai áp sát vào mặt, trừng nó bằng đôi mắt to.
Thanh Long: “...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT