Hai ngày sau, tiếng rồng gầm thi thoảng vang lên càng lúc càng rõ ràng, mà Thỏ Lương và Chước Hoa cũng dần dần thích ứng được sự áp lực của tiếng rồng gầm kia, ít nhất, Thỏ Lương cũng đã có thể nhanh chóng vuốt lại được bộ lông dựng đứng của mình.
Thỏ Lương dùng móng vuốt vuốt lại lông trên người, một bên lại nghiêng cái đầu nhỏ: “Tiếng rồng gầm đã rất gần rồi, hơn nữa, càng đến gần lại càng không thể nào đoán ra được hướng phát ra âm thanh.”
Trong thời gian hai ngày, hai người gặp phải một ít sinh vật đầm lầy bị trận pháp dẫn đường, hai người lựa chọn cách không chiến đấu, hữu kinh vô hiểm mà thông qua trận pháp. Càng đến gần bên trong đầm sương mù, thì tiếng rồng gầm lại càng thêm rõ ràng, nhưng phương hướng của tiếng rồng gầm lại càng thêm mơ hồ, đến bây giờ đã không thể đoán ra tiếng rồng gầm kia phát ra từ hướng nào.
Chước Hoa cẩn thận bước đi trên đất, càng đi, thực vật cao lớn càng khó thấy, cho đến cuối cùng, chỉ có cỏ xanh còn mọc, mà ngược lại đầm lầy và vùng ngập lại càng ít dần đi, trên mặt đất hình thành một con đường mòn tự nhiên phức tạp có thể đi được, như một chiếc cầu cong được xây trên dòng nước cạnh trong vắt: “Không biết có phải ảo giác hay không, nhưng trong tiếng rồng gầm có vài phần bi ai.”
Thỏ Lương gật đầu đồng ý: “Chuyện này có thể chứng tỏ được, nó còn nhớ được ký ức lúc trước của mình, đoán là sau này sự tình không ổn, lại thêm bản thân bị giam bên trong đầm sương mù nên mới như thế.”
Chân long có được ký ức, thì sẽ có lý trí, chuyện này chính là tin tức tốt nhất từ trước đến nay, điều mà Thỏ Lương sợ hãi nhất chính là chân long hoàn toàn mất đi ý thức và lý trí của mình, chỉ có bản năng giết chóc, nếu như thế, cho dù nàng có tìm được chân long, cũng không có cách nào đánh bại được chân long, lại càng không có cách nào có được vảy rồng.(Đảo Cá Mập x TYT)
Sau khi đi thêm một buổi sáng bên trong sương mù dày đặc, tiếng rồng gầm dương như đang vang lên bên tai, ở xung quanh lại không có bóng dáng của bất kỳ sinh vật nào, hiển nhiên, tất cả bọn chúng đều không thể chịu nổi được uy áp của tiếng rồng gầm. Thỏ Lương đã tập mãi thành thói, duỗi chân vuốt lại lông của mình, Chước Hoa như đang suy tư gì đó, dừng bước lại, nhìn sương mù dày đặc ở trước mặt mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT